Home Page by K2 Home Page by JSN PageBuilder

Image result for hình ảnh tết việt nam

Năm nay cũng thế, mãi đến 29 Tết con mới gởi lời Chúc Tết đến Ni Sư Giới Hương, vị Ni Sư mà Tâm Tường con đã có được “duyên may” quen biết cũng đã hai năm nay rồi…Và

Sáng nay vừa mở Computer ra thì đã thấy email của Ni Sư Giới Hương dạy là Rằm tháng Giêng (Rằm Thượng Nguyên) Tâm Tường thu xếp về chùa để tu học, ngoài ra Ni Sư còn dạy Tâm Tường cố gắng viết bài cho tuyển tập của Ni Giới ở hải ngoại, cũng như viết bài kỷ niệm cho 40 năm xuất gia của Ni Sư….Ôi thật đúng là Ni Sư đã “làm khó” cho con rồi. Vì con có biết chi mô về Ni giới ở hải ngoại mà viết; nhưng về Ni Sư thì con sẽ cố gắng viết… .

Thôi thì lời Thầy đã dạy, con chỉ biết vâng lời vậy….Thưa Sư Phụ.

Thật không dễ dàng gì khi viết về một Tu Sĩ, mà vị Tu Sĩ đó lại là một vị Ni….Và lại càng khó hơn nữa đó chính là Ni Sư Giới Hương. Một vị Ni Sư đã nổi tiếng và đã được không những hàng Huynh Trưởng của chúng con kính mến mà cả quý vị Cư Sĩ, cũng như đồng bào Phật tử trong và ngoài nước biết đến…Và hơn thế nữa Ni Sư còn được Chư Tôn Đức Tăng Ni và hàng Thiện tri thức Phật giáo thương mến và nể trọng.

Ni Sư Giới Hương không phải là một vị Nữ tu xa lạ gì trong hàng Ni Giới Việt Nam ở hải ngoại cũng như ở quê nhà.

Và Ni Sư cũng là một vị Nữ tu rất quen thuộc với đồng hương Phật tử ở quê nhà, cũng như ở hải ngoại qua những bài giảng của Ni Sư cùng khắp các chùa, tự viện; ngoài ra Ni Sư cũng dấn thân đi giảng ở nhà tù, trường học và đặc biệt nhất là ở nhà thờ…Tất cả Ni sư chỉ muốn truyền đạt lại những giáo pháp của Đức Phật Thích Ca, và muốn giới thiệu Phật giáo cũng như văn hóa Việt đến với người bản xứ…(Mỹ, Pháp, Đức v.v..).

Vì vậy, cho nên khi Tâm Tường có ý niệm viết về Ni Sư thì phải chăng đó là một việc làm “quá thừa…và rất chi ư là khó.”…

Thừa: Vì Ni Sư là người của quần chúng, cho nên Phật tử trong và ngoài nước đều đã biết về Ni sư. Do vậy, bây giờ Tâm Tường có viết nữa thì cũng chỉ là ”lập lại” những gì mà quý Phật tử đã biết.

Khó: Vì lẽ là Phật tử cũng đã biết về Ni Sư, mà giờ đây Tâm Tường cũng lại viết nữa, thì chỉ sợ là mình không nói lên được hết những gì mà mọi người đã từng biết về Ni sư… Thì đó là một điều rất tệ hại cho người viết lách….(vì Tâm Tường có được “duyên may” quen biết Ni Sư chỉ mới hai năm lại đây thôi.)

Nhưng thôi…Thưa Ni Sư, con cũng cố gắng viết ….viết về Ni Sư đây...

         

Thời gian mới đó mà đã thấm thoát gần hai năm rồi. Đúng hai năm kể từ ngày Tâm Tường con được Ni Sư hướng dẫn khóa tu học và dự Lễ Phật Đản PL. 2562 – năm 2018 tại chùa Hương sen do Ni Sư thành lập.  Mau quá đi thôi thưa Ni Sư.

Và bây giờ con xin nhắc lại thời gian hai năm trước đây khi con có được “duyên may” gặp Ni Sư một chút.

Thật không ngờ như con đã từng thưa với Ni Sư…Vì Ni Sư đã chưa biết con, nhưng con thì đã may mắn gặp Ni Sư nhiều lần qua những mùa Phật Đản của Giáo Hội ở Miles Square Park và con cũng đã có đến viếng chùa Hương Sen một lần với người bạn cách đây mấy năm…Hôm đó con đã “thấy cảnh sinh tình” và đã có cảm hứng làm một bài thơ, nhưng chưa kịp gởi đến Ni Sư.

 

Gần đây nhất trong tình cờ và âu cũng là “duyên” khi chúng con hân hạnh được Ni Sư nhận lời giảng dạy cho chúng con, trong khóa tu học Cao cấp của Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử qua đề tài “Tư Tưởng Phật Giáo Ấn Độ.”

         

Và hôm ấy con được về đây, chính ở ngôi chùa Hương Sen nầy là để Tu Học và tham dự Đại Lễ Phật Đản, PL 2562 do chùa tổ chức. Ðó là cơ hội để cho con có được “duyên may” gặp Ni Sư và các Sư Cô trong chùa để cùng nhau tâm sự, chia xẻ những buồn vui, những nỗi niềm ưu tư, trăn trở về Đạo Phật cũng như để cho con có cơ hội học hỏi từ Ni Sư và các Sư Cô; cũng như tìm hiểu thêm về sự sinh hoạt của chùa Hương Sen do Ni Sư Trụ Trì, mà hàng Phật tử xa gần khi đến viếng đều gọi một cái tên thật thân thương là “chùa quê”…Và cũng vì kính trọng Ni Sư cho nên con thường hay
gọi Ni Sư là “Vị Nữ Tu ở Chùa quê”. Đó chính là một tên gọi rất có ý nghĩa và buổi hội ngộ này rất chi ư là thú vị và bổ ích cho con vậy.

Vừa xuống xe, con thả bộ đi một vòng chung quanh chùa để được hít thở cái không khí trong lành của rừng núi miền quê và cũng để tham quan cảnh chùa… Và chao ơi! Cảnh trí thật êm đềm và dịu mát, đó là ấn tượng đầu tiên của con và con chợt nghĩ thật là “chùa quê”, “chùa ngoại ô” có khác..

 

HƯƠNG SEN TỰ

Kính tặng:

Ni Sư Thích Nữ Giới Hương

 

Chiều về tĩnh mịch, nắng thôi vương

Mơ màng núi biếc nhuốm màn sương

Lao xao lá rụng, cây gọi gió

Hương Sen tỏa ngát đượm thơm hương.

*

*              *

Phong cảnh hòa quyện với thiên nhiên

Về đây tìm được chút bình yên

Lánh xa phố thị…Đời huyên náo

Thả hồn về với chốn uyên nguyên.

*

*              *

 

Lữ khách về đây viếng Phật đường

Quên đi tất cả chuyện đời thường

Về đây mong tìm chút thanh thoát

Cố xa trần lụy, đời nhiễu nhương.

*

*              *

Thôi không nghĩ đến chuyện buồn phiền

Buồn vui xả hết, tìm bình yên

Phật Tử xa gần mong tìm đến

Để tìm mầm Đạo trong án thiền.

*

*              *

Hương Sen, May 26, 2018

Mùa Phật Đản, P.L 2562

 

Tâm Tường – Lê đình Cát

Đây cũng là một địa điểm rộng rãi, rất thuận lợi và quá đẹp cho những kỳ trại của tổ chức Gia Đình Phật Tử và cho những lần Tu học dài hạn về cả hai phương diện “phong cảnh và địa thế”, nhưng mà rất tiếc vì chùa còn quá thô sơ,  thiếu nhiều  phương tiện. Nhưng biết phải làm sao khi vị Trụ Trì là một vị nữ “Tu Sĩ”  đây..? Chúng con mong có sự nhiệm mầu gia hộ của Chư Thiên đến với Chùa Hương Sen.

Mãi nghĩ ngợi mông lung, rồi cũng trong bất chợt đó, tôi nhớ là mình đã chưa vào vấn an Ni Sư, tôi vội vàng đi vào Chánh điện và may là được gặp Ni Sư đang trò chuyện với các Phật tử. Thật bất ngờ, vì Ni Sư quá trẻ, trẻ hơn cả sự tưởng tượng của tôi…vì qua giọng nói và những lời giảng của Ni Sư mà chúng tôi được lãnh giáo và qua sự cống hiến nhiều lảnh vực vắn hóa của Ni sư, tôi cứ tưởng Ni Sư cũng trên “lục tuần”, ai ngờ Ni sư chỉ trên ngũ tuần. Và mặc dầu mới gặp lần đầu mà Thầy Trò chúng tôi rất thân thiện, cứ ngở như đã quen biết từ lâu lắm rồi. Sau khi vấn an sức khoẻ và trò chuyện với Ni Sư.  Tôi xin phép Ni Sư và đi theo một Sư Cô trẻ để được ăn tối (khuya thì đúng hơn).

Trong lúc chúng tôi đang dùng cơm, Ni Sư Trụ trì đã xuống và trò chuyện tiếp …        

-Tâm Tường, chắc Đạo hữu cũng biết đây là chùa Ni….và Đạo hữu là Phật tử nam duy nhất?.

-Dạ, con biết…Vì thế mà khi nhận được lời mời của Ni Sư qua email và sau đó qua điện thoại; thú thật với Ni Sư là con cũng có suy nghĩ và hơi ngại, nhưng rồi …Đã là con Phật, hơn nữa con lại là một Huynh Trưởng của tổ chức Gia Đình Phật Tử thì phải “Chánh Tâm” và sẽ nghỉ một phòng riêng cho khách. Thế là con nhận lời Ni Sư không do dự.

-Vậy là quý hóa quá rồi… Thôi cũng đã khuya rồi. Đạo hữu và Sư còn cả hai ngày nữa để mà “tâm sự”. Bây giờ thì Đạo hữu đi nghỉ vì sáng mai phải thức dậy sớm để “công phu khuya” với quý Sư Cô nữa đó… Dứt lời, Ni Sư gọi vào trong Chánh điện:

-À, Sư Cô Viên Tiến đâu…đã sắp xếp phòng cho Bác Tâm Tường chưa?

Từ trong Chánh điện vang ra tiếng “Dạ” giọng Bắc thật trong, rồi vị Sư Cô trẻ đi xuống chắp tay chào Ni Sư và tôi.

-Xin mời bác theo Viên Tiến.

Tôi vừa cúi xuống xách túi hành lý thì Sư Cô Viên Tiến đã tiếp lấy..

-Bác để Viên Tiến xách cho..

Đi dọc theo hai dãy nhà “tiền chế” ở bên hông chùa, vị Sư Cô trẻ đưa tôi vào một căn phòng với hai giường có đầy đủ tiện nghi, mà mới thoạt nhìn vào là tôi biết phòng nầy đã có người đang ở; quay lại nhìn, Sư Cô Viên Tiến như hiểu ý tôi.

-Dạ đây là phòng của quý Sư cô. Vào những ngày Lễ lớn có đông Phật tử thập phương đến Tu học thì phải “di tản” và “nhường phòng”, bác đừng ngại…Và kỳ nầy có lẽ Bác là người “ưu tiên” vì một mình mà được ở phòng nầy…chứ mọi lần là phải hai người đó.

-Dạ, Tâm Tường xin cảm ơn Sư Cô. À! Vậy thì quý Sư Cô ngủ đâu?

-Dạ, cảm ơn Bác, chúng tôi thì “Chánh điện”, tha hồ …cứ trải nệm ra là bao nhiêu người cũng đủ.

-Thật phiền quá, hay là để cho Tâm Tường lên ngủ ở “Chánh điện” vậy.

-Dạ, không được đâu…vì nhiều người lắm…với hơn nữa Bác đã lớn tuổi rồi…

-Vậy thì Tâm Tường xin cảm ơn Sư Cô nhiều.

-Dạ, chúc bác ngủ ngon,..và sáng mai Viên Tiến sẽ đánh thức bác sớm để “công phu khuya”..?

-Dạ, cảm ơn Sư Cô… A mà Sư Cô Viên Tiến, vừa rồi Sư Cô nói là quý Sư Cô còn đi học..?

- Chúng tôi đều còn đi học hết …bác biết không…? Sư Cô Liên Hiếu đang học Master đó, còn tôi đang học ESL (tiếng Anh như ngôn ngữ thứ hai).

- Ồ! Quý hóa quá, Tâm Tường phục các Sư Cô lắm đó.  À mà Cô nhớ đánh thức Tâm Tường với …

- Dạ, bác yên tâm, đã có “hồng chung” gióng to để đánh thức rồi bác ạ

- À ra là thế…

 

Có lẽ vì đi đường mệt, hơn nữa tôi vừa mới nhổ răng hôm thứ Năm cho nên “răng bị đau nhức”; cũng như vì nghĩ đến những tấm lòng vô lượng của các Sư Cô trẻ đã phải chịu thiệt, mỗi khi chùa có những lễ lạc hay tu học là phải chịu khó đủ mọi thứ từ cung cách tiếp đón và lo cho Phật tử từ miếng ăn, chỗ ngủ ..Thật là vô lượng từ bi… Vì vậy mà tôi không ngủ được. Mãi thả hồn với những suy tư vô cớ thì bất chợt nghe tiếng vọng từ đại hồng chung, tiếng chuông được gióng lên vào mỗi sáng (mà đã lâu lắm rồi tôi không được nghe) để báo cho Tăng Ni tỉnh thức và chuẩn bị đi “Công Phu khuya”.

Thật là một sự bất ngờ và là một điều thú vị cho chính tác giả viết bài nầy (dù rằng là một Huynh Trưởng sinh hoạt trong Gia Đình Phật Tử đã lâu năm, và cũng đã từng tham dự qua nhiều khóa tu học, những kỳ trại, tổ chức, đoàn thể. Vì thế, cho nên không có những cái ấn tượng và những cảm nghĩ sâu sắc đầy đạo vị như sáng hôm nay ở nơi nầy. Tất cả những điều đang tuần tự diễn ra chính là những gì đã hằn sâu vào tâm thức của tôi, bỗng nhiên rộn lên trong tâm của tôi một niềm bâng khuâng, một sự  xúc cảm lạ….(Phải chăng vì đây là chùa Ni và tôi là Phật tử nam duy nhất, hay đó chính là tiếng chuông đầy vi diệu hầu thức tỉnh cho những tâm hồn đang lạc lối, hãy mau tìm về với chốn Thiền môn yên tĩnh nầy để mà tu Tâm, sửa Tánh ngõ hầu tránh bớt những nghiệp chướng của đời…).  Tiếng hồng chung cũng đã đánh thức tất cả những Phật Tử trong chùa phải thức dậy để mà chuẩn bị cho công việc mà mình đã nhận lãnh hầu hoàn thành sớm và chuẩn bị cho hai ngày Lễ chính (ngày Tu học và ngày mai là Lễ Phật Đản)….

Qua lời dạy của Ni Sư, sáng nay tôi thức dậy sớm, để cùng “công phu khuya” tụng kinh Lăng Nghiêm với mấy Sư Cô, xong thời kinh thì “nhà bếp” đã gọi xuống ăn điểm tâm.

          Sau bữa điểm tâm, chúng tôi “ai lo việc nấy”… Nào là quét dọn sân chùa, trang trí chung quanh chùa và sắp xếp bàn ghế, kinh sách lại đâu vào đó, cũng như trải bồ đoàn để chuẩn bị cho ngày đầu của buổi lễ…đó là ngày Tu Học.

          Đúng 8:00 giờ Tứ chúng tề tựu trước Chánh điện để chuẩn bị cung đón Ni Sư lên ban bài pháp nhũ nói về ý nghĩa của ngày Tu Học. 

          Qua đó, Ni Sư đã giảng cho Tứ chúng biết về sự công hiệu của việc Trì Chú Đại Bi đối với người Phật tử như thế nào….và ngày Tu học sẽ đem những lợi lạc rất nhiều cho chính thân tâm của người con Phật và cũng để cúng dường lên Đức Từ Phụ nhân ngày Đản sinh của Ngài.

Mãi cho đến giờ nầy, trong giờ tịnh chỉ…tôi “tranh thủ” thời gian nầy để đi tìm hiểu cuộc sống và sự Tu tập của quý Sư Cô trong chùa, hầu mong góp thêm phần “linh hoạt” cho bài tường thuật.

          Sau một hồi trò chuyện với các Sư Cô trẻ, tôi được biết chùa cũng vừa mới thành lập năm 2013, thành phố Perris nầy chưa có nhiều gia đình Phật tử Việt Nam, chùa ở vùng sâu vùng xa, nên còn thiếu thốn nhiều phương tiện…

Đúng vì sáng nay sau khi Lễ Phật xong, tôi đã  “bách bộ” một vòng trong ngoài xung quanh chùa, “quan sát” và “lượm lặt” tin tức để viết bài tường thuật về  hai ngày Tu Học và Lễ Phật Đản ở chùa Hương Sen …Ngoài ngôi nhà lớn dùng làm “Chánh điện”  ở căn giữa, tuy chật hẹp, nhưng nhờ cách trưng bày gọn gàng của Ni Sư Trụ trì và các Sư Cô, đã tạo nên ngôi Chánh điện trông thật trang nghiêm, ấm cúng vô cùng…,  nhìn sâu vào, bên tay trái của chùa là một nhà bếp nhỏ cùng hai dãy nhà “tiền chế”, mà mỗi dãy độ chừng ba phòng thật thô sơ đó chính là “nhà khách”. 

Và một điều đặc biệt ở chùa Hương Sen là các Sư Cô (đệ tử của Ni Sư) đều trẻ, rất trẻ,  ngoài việc “Tu học” và ngày đêm kinh kệ ở chùa ra,  các Sư Cô đều được Ni Sư Trụ Trì cho phép tiếp tục đi học, cho nên các Sư Cô ở đây có kiến thức cao và có bằng cấp học vấn cao (có vị đang học Master, Tiến sĩ)… Ôi thật quý hóa quá. Đó là một điều mà tôi không ngờ...và rất khâm phục Ni Sư Trụ trì cùng các Sư Cô….

Và nhất là khi mà tôi hay biết được tin nầy, cũng như nhận thấy các Sư Cô tuy làm việc vất vả nhưng trên khuôn mặt, làn môi của các Sư Cô vẫn luôn nở nụ cười thật tươi, thật hồn nhiên, từ hòa. Thật đúng là dù ở vào thời gian, không gian nào…và ở vào môi trường nào đi chăng nữa thì những người con Phật cũng trải lòng nhận lãnh trách nhiệm và bổn phận mà mình đã nguyện mang vào…  là luôn cố tu học để hầu trao truyền giáo pháp của đức Từ Phụ đến cho nhân thế, và mong giúp cho mọi người hiểu và tu để mong thoát khỏi cảnh khổ đau của đời…Vì đó chính là chí nguyện, là lý tưởng của những người con Phật. Và nhất là đối với những vị Tu Sĩ, con của Phật vậy.

Câu chuyện giữa các Sư Cô và tôi sẽ không chấm dứt, nếu không nhờ hai tiếng gõ của cái đồng hồ treo tường…Tôi bất chợt nhìn lên thì đã  2:00 giờ sáng rồi.  Tôi xin phép quý Sư Cô và về phòng nghỉ….  

Đang ngon giấc trong canh ngủ muộn về sáng, bất chợt nghe tiếng đại hồng chung vang vọng cả một khoảng  trời bao la. Và rồi tiếng hồng chung cũng đã đánh thức tất cả những Phật Tử trong chùa phải thức dậy để chuẩn bị cho công việc mà mình đã nhận lãnh hầu hoàn thành sớm và chuẩn bị cho đúng giờ hành Lễ chính.

Xuống giường và bước ra khỏi phòng để mong hưởng được chút khí trời trong lành của một buổi sáng ở đồi núi, thôn dã... Đâu đó tiếng chim muông gọi nhau vang rộn cả một góc trời, phá tan sự im lặng của rừng núi hoang vu…Ôi! buổi sáng ở ngoại ô thật yên bình và thú vị, khi vừa đi bộ vừa nhìn mặt trời từ từ ló dạng qua đỉnh núi trước chùa….Và rồi sau đó tôi trở lại phòng để rửa mặt, để còn lên “công phu khuya” tụng Kinh Lăng Nghiêm và chuẩn bị lễ Phật đản. Và hôm đó chính ngay ở ngôi chùa Hương Sen này, con lại có được duyên may là Ni Sư có ý nhờ con làm MC của buổi đại lễ Phật Đản. Thật con quá bất ngờ, hạnh phúc, hãnh diện và đã làm tròn trách nhiệm MC của mình...

 Đó là những gì của năm 2018 mà con nhớ được và hôm nay viết xuống về “Vị Nữ Tu ở chùa quê”, về quý Sư Cô và sự sinh hoạt của ngôi “chùa thôn quê” Hương Sen nầy vậy. 

Ni Sư là một vị Ni trẻ, nhưng rất năng động,  có kiến thức cao từ cả hai mặt “Thế gian và Xuất thế gian.” Mặc dầu Ni Sư có học vị cao, và biết thông thạo nhiều ngôn ngữ, nhưng đối với đồng hương Phật  Tử Ni Sư lại rất thân thiện và từ hòa, không phân biệt giai tầng trong xã hội… Đó chính là một điều ít thấy trong Ni Giới và cũng rất quý giá cho Phật giáo vậy.

Nhờ có kiến thức và thông thạo ngoại ngữ, nhất là Anh văn, cho nên Ni Sư cũng dấn thân đi giảng ở Nhà tù, trường học, và những nơi công cộng (phần nhiều ở những nơi đó đều giảng bằng Anh ngữ)… để truyền đạt giáo pháp của Đức Phật Thích Ca cũng như giới thiệu văn hóa Châu Á, cụ thể Việt Nam cho cộng đồng Việt Mỹ hải ngoại hay người Mỹ ở địa phương.

Năm nào Ni Sư cũng thường xuyên đi về Việt Nam dạy học một khóa về Anh Văn Phật Pháp ở Học Viện Phật Giáo Việt Nam tại Sài Gòn, để san sẻ kiến thức và kinh nghiệm tu học cho Tăng Ni sinh trẻ ở quê nhà.

Ngoài việc tu hành, đi thuyết pháp hoặc giảng dạy cho các Phật Tử qua những khóa tu học, Ni Sư cũng viết sách, viết những bài tham luận về Phật giáo (bằng hai ngôn ngữ Việt-Anh) và làm thơ (đó cũng là một cách để Ni Sư hoằng dương Đạo pháp), để đem Đạo vào Đời và mong sao cho Đời Đạo hòa nhập với nhau, hầu mong cho con ngưòi hiểu được mầm Đạo và cố tu tỉnh thân tâm hầu thoát khổ vậy. Và một điều rất chi ư là tuyệt vời, đó là Ni Sư đã thành lập được tủ sách Bảo Anh Lạc (xin mời xem website: huongsentemple.com) qua đó đã có nhiều tác phẩm Anh Việt rất giá trị và Bản tin Hương Sen cũng được viết bằng song ngữ Anh-Việt….

Tuy có những thành quả như vậy, nhưng Ni Sư luôn khiêm tốn và hòa nhã với mọi người …Và đó chính là đức tính và phong cách của một vị Chân Tu vậy. Ni Sư khiêm cung trong lúc giao tiếp không những chỉ với  Chư Tôn Đức Tăng, Ni trưởng thượng mà cả những Tăng Ni đồng lứa hoặc là thấp hơn cũng như với tất cả những Phật tử. Với tất cả mọi người Ni Sư đều có cùng một cung cách cư xử thật vô cùng lịch sự, hòa nhã và độ lượng…

Con còn nhớ vào mùa Lễ Phật Đản PL. 2562, dương lịch 2018, trong lúc Ni Sư và con, cả hai Thầy trò đang loay hoay lo chuẩn bị cho buổi lễ khai mạc, con đã khen về tài trí, đức hạnh của Ni Sư và đột nhiên con đã mạo muội  hỏi Ni Sư và những câu trả lời của ni sư thật là cao thượng như sau:

          - Thưa Ni Sư…Tại sao với những tài năng Ni Sư sẵn có, Ni Sư không về những vùng phụ cận quanh khu Orange hoặc Los Angeles; vì ở những nơi đó có nhiều, rất nhiều người Việt định cư và hơn nữa Phật tử cũng nhiều có thể tiện ủng hộ… để xây dựng một ngôi Tự viện…mà vì sao Ni Sư lại chọn đến nơi ‘Sơn lâm, cùng cốc…khỉ ho, gà gáy nầy” mà xây chùa…?

Ni Sư chỉ mỉm cười khiêm tốn trả lời…

          - Đạo hữu Tâm Tường…Trước khi trả lời câu hỏi nầy của đạo hữu…Sư Giới Hương xin cảm ơn…vì đây là một câu hỏi quá bất ngờ và thật là thú vị mà Sư cũng đã tự hỏi chính mình; nhưng hôm nay lại được Đạo hữu hỏi thì phải chăng đây cũng là một sự trùng hợp “tương đồng” và là cái “duyên” giữa Thầy trò chúng ta? Đạo hữu thử nghĩ, nếu mà Sư tìm về những nơi đông đúc đô thị đó thì…đã không có được cái “duyên” nầy, để rồi Thầy trò mình gặp nhau hôm nay ở chốn nầy đó, phải không?

- Dạ…Dạ, thưa Ni Sư…

- Đã là Tu Sĩ thì mình cứ dấn thân vào những Phật sự khó và đầy thử thách. Đây là Phật bổ xứ, cứ cố gắng hết khả năng của mình …Đó mới chính  là mục đích  để đem đạo vào Đời …và đó mới là Hoằng Pháp vậy…..

Nói vậy, chứ trước khi về đây và dựng lên ngôi chùa nầy, Sư đã suy nghĩ nhiều và rất nhiều lắm chứ, nhưng cuối cùng…Chắc Đạo hữu cũng biết là ở Orange và Los Angeles đã có nhiều chùa rồi, cho nên Ni Sư không cần phải về nữa…Sở dĩ Ni Sư tìm về vùng “bán sa mạc” nầy là vì chính trong thâm tâm của mình…Ni Sư đã từng nghĩ, khi mình đã là con Phật và hơn nữa là một tu sĩ,  thì bất cứ ở vào thời gian và không gian nào cũng như bất cứ ở nơi đâu cần mình…Nếu mình có được thiện duyên với nơi chốn đó hoặc với người đó, thì đó chính là nơi để mình “trụ” thế thôi… Và cũng qua những sự suy nghĩ đó, mà Ni Sư đã chọn vùng đất Perris nầy để dựng xây nên một ngôi chùa, để hầu đem Đạo về ở vùng sâu, vùng xa, ở những nơi chưa có chùa... thì khi đó mới “quý và cần”…cho những ai muốn Tu Đạo và Học Phật chứ…có đúng không…?

          - Dạ, thưa Sư…Dạ, đúng và đó chính là tâm của “sứ giả.”  Phật chính là như vậy….Nhưng có một điều làm cho con luôn luôn suy tư và trăn trở là chùa còn quá thô sơ, thiếu nhiều tiện nghi, nếu muốn có được một ngôi chùa ấm cúng, khang trang và đầy đủ tiện nghi thì Ni Sư cũng như quý Sư Cô  sẽ phải tốn rất nhiều thời gian và công của…Nhưng biết phải làm sao khi mà Ni Sư chỉ là một nữ tu sĩ và chùa mình toàn là chư Ni tay yếu chân mềm?

         

Và khi viết ra những lời nầy, tự dưng làm lòng con chùng xuống và “thương” cho Ni Sư, cho các Sư Cô và đồng hương Phật tử ở một nơi xa vắng như chùa Hương Sen nầy vậy…

          Ðúng vậy, vì ở vùng này nhiều Mỹ, Mễ và ít cộng đồng người Việt, vì thế cho nên Phật tử cũng quá ít…Đó chính là vấn đề nan giải cho Ni Sư và cho chùa duy trì và phát triển…

          Vậy qua bài viết nầy, Tâm Tường tôi rất mong những người con Phật hảo tâm, những Phật tử “mạnh thường quân”  từ khắp mọi nơi hãy “thương” Ni Sư và quý Sư Cô mà quan tâm đến chùa, thì may ra trong tương lai Hương Sen sẽ là một ngôi chùa, một Tu viện khang trang có đầy đủ tiện nghi để cho những người con Phật Tử xa gần cùng về đây để Tu Học. Mong lắm thay! Cầu Phật gia hộ.

          Và nếu ai đó mà có “duyên” được tiếp chuyện với Ni Sư một lần và chỉ một lần thôi thì sẽ phải kính mến Ni Sư về cả ba mặt “Bi-Trí-Dũng” và tấm lòng khoan dung, độ lượng của Ni Sư... Cũng như sẽ phục về cách giảng dạy và đối xử với các “đệ tử” của Ni Sư…Với gần mười Sư Cô …lớn có, nhỏ có tất cả các vị đều có một vốn liếng hiểu biết rất sâu rộng về cả hai mặt

“Đạo và Đời”…Các Sư Cô lớn thì chuyên tụng kinh, còn các Sư Cô trẻ thì ngoài việc Tu Đạo, còn đi học và có vị đã học đến Thạc sĩ và Tiến sĩ rồi… ngoài ra còn có những Phật tử tại gia về chùa học Phật (như Tâm Tường vậy.)

 Ôi thật không gì làm cho Tâm Tường khâm phục hơn được….Đúng là Ni Sư đã thực hành đúng tôn chỉ của Đạo Phật, là đã mang Đạo vào Đời ở vùng xa và hầu mong sao cho Đạo Đời hòa quyện với nhau. Như vậy con người mới hiểu được Đạo và làm đẹp Đời…Và từ đó mới tìm ra được chân lý sống để “thoát khổ”. Đó mới chính là giáo lý của đạo Phật và đó cũng chính là người đã học Phật đúng với ý nghĩa của đạo Phật vậy.

Ðó là một điều mà người con Phật chúng ta hằng mong cầu và đã có được…Và đó cũng chính là “Những Con Tim Cùng Một Nhịp của những người con Phật” trong hai ngày Tu học nầy vậy.

         

Đó là tất cả những gì mà Tâm Tường đã có được “cơ may” hầu chuyện với Ni Sư Giới Hương trong những lần vấn an Ni Sư…Và đó là những lời thật…  rất thật của Tâm Tường khi viết về Ni Sư và Chùa Hương Sen vậy.

         

 

SEEING FROM FAR

                  THẤP THOÁNG

Kính tặng:

Ni sư Thích Nữ Giới Hương

 

Bơ vơ trong chốn hồng trần

Ta ngồi ngắm lá thu tàn rụng rơi

Mà lòng buồn chán sự đời

Mặc trời, mặc đất…  đổi dời cuộc chơi.

*

*              *

Được, mất cũng chỉ thế thôi

Cớ sao ta cứ mãi lo tranh giành

Lợi danh, là chuyện thế gian

Hiểu rồi mới thấy thân tâm an lành.

*

*              *

Tìm đâu được chút bình an.?

Cửa Thiền chốn ấy nương thân…lánh trần

Chừ đây khép cửa tu hành

Xa trông thấp thoáng… giác chân đến rồi.

*

*              *

Lake Forest, Thu Kỷ Hợi - 2019

Tâm Tường – Lê đình Cát

Tâm Tường con luôn xin nguyện cầu cho Ni Sư trong suốt cuộc đời này vẫn là Ni Sư Giới Hương…Vẫn khiêm cung, hòa ái, vẫn trải tấm lòng độ lượng để mà thương yêu, mà dạy bảo và hoằng hoá, độ sanh cho hàng Phật tử chúng con … Và vẫn luôn sáng tác những vần thơ Đạo hay, viết những bài Tham luận thật đầy ý nghĩa và cũng luôn giảng dạy những bài Pháp nhiều hơn nữa. Thì khi đó người xuất gia (Tăng, Ni)  như Ni Sư; chính là những Tu Sĩ  (là những sứ giả của Như lai) là những ngọn đuốc đã soi lối, dẫn đường cho hàng Phật tử chúng con vậy…Và cũng từ đó thì hình ảnh của Ni Sư Giới Hương… của ”Vị Nữ Tu ở chùa quê”, sẽ luôn vẫn mãi ở trong tâm trí, không những của hàng Cư Sĩ Phật tử như chúng con mà cho đến các vị Chư Tôn Đức, Tăng Ni sẽ không bao giờ phai mờ được hết…

Và cũng bởi vì những lẽ đó… Và nhất là nhờ ở tấm lòng Từ Bi, Độ Lượng và đức tính khiêm cung, hòa ái của Ni Sư mà càng ngày có nhiều đồng hương Phật Tử ở xa đã đến với chùa Hương Sen nói riêng, và đạo Phật nói chung càng đông, càng nhiều và họ đến với tất cả tấm lòng chân thành với một niềm tin vào Phật pháp vậy.

Vì khi mà người con Phật đã đặt hết niềm tin và sự kính mến vào những vị Tu Sĩ, thì khi đó đến chùa, tu viện, niệm Phật đường hay giảng đường. v.v…  Hầu mong được tiếp cận với  quý Chư tôn Đức Tăng, Ni mà họ hằng kính mến để được học Phật, nghe pháp hầu tiếp thu những giáo lý của đức Phật từ lời giảng của quý Hòa Thượng, Thượng Tọa, Tăng, Ni...v.v.. cũng như cố gắng tham dự các khóa tu để trao dồi phẩm hạnh, đạo đức, nhân cách, hay nói xa hơn là tu Tâm sửa Tánh, vì giáo lý của đạo Phật là giáo lý của Tình Thương và Tuệ Giác, nghĩa là “Ở đâu có khổ đau thì đạo Phật đến đó để xoa dịu niềm đau; còn ở đâu có đạo Phật thì ở đó sẽ có an lạc, hạnh phúc cho con người vậy.”

Vậy thì cửa thiền chính là “Nơi chốn tìm về”, của người con Phật hầu mong tu tỉnh và học hỏi giáo pháp của đức Phật qua những bài kinh, lời kệ và những bài giảng cuả Quý Chư Tôn Đức Tăng Ni đã giảng dạy cho hàng Phật tử chúng con, để hầu mong mở mang trí tuệ và trau dồi phẩm hạnh để cho thâm tâm được bình an.

Và từ những suy tư đó đã để lại trong tâm tư Tâm Tường biết bao nhiêu là điều bổ ích và  thú vị và cũng từ nơi đây, ở chốn nầy (chùa Hương Sen) Tâm Tường luôn nhớ mãi những lời giảng từ hòa của Ni Sư Giới Hương (Ni Sư Trụ trì), những lời nói, những nụ cười thân thương, hiền hòa của quý Sư Cô, cùng những khuôn mặt thân yêu của những anh chị Phật tử xa gần; nhưng rất thân quen trong đời làm Phật sự của Tâm Tường vậy. Thật quá hạnh phúc và rất quý hóa!

Và từ đó Tâm Tường cũng đã thực hiện được chí nguyện và lý tưởng của mình đã hằng mong ước từ lâu là tinh tấn bước hết con đường mà mình đã chọn là dấn thân, đó là  phục vụ cho Ðạo Pháp và nhiệt tình đem những gì mà mình đã học hỏi được ở Quý Chư Tôn Đức Tăng, Ni, các bậc Tôn Túc, ở các người đi trước để truyền đạt lại cho các đàn em sau nầy hầu mong hoằng dương Ðạo Pháp và cố xây dựng Ðạo, đem Ðạo vào Ðời...[1]

Liên Hoa, January 2, 2020

Đầu Xuân Canh Tý

Tâm Tường – Lê đình Cát

Gia trưởng:  Gia Đình Phật Tử Liên Hoa,

This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.

Tâm Tường đang đứng bên trái làm MC và Ni sư Giới Hương

 đang đọc diễn văn cho lễ Phật Đản ngày 27/05/2018

Tác giả Tâm Tường

Tác giả Tâm Tường

 

Mời xem toàn bài với hình ảnh:  6.18.Vị_Nữ_Tu_ờ_Chùa_Quê_-_Tam_Tuong.pdf

 

[1] Bài nầy được viết dựa theo ý từ bài “Nơi Chốn Tìm Về” của cùng Tác giả Tâm Tường

và đã gởi cho Tập San VHPGVNHN.

Lịch sự kiện trong tháng

Thứ 2 Thứ 3 Thứ 4 Thứ 5 Thứ 6 thứ 7 Chủ nhật
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31

Tủ sách Bảo Anh Lạc

Thư viện

Pháp âm