Ngay từ thời Đức Phật còn tại thế, Ngài cũng đã xác định tầm quan trọng của việc giáo dục. Đức Phật đã tuyên bố sự chứng ngộ của mình và giới thiệu đời sống phạm hạnh cho tất cả chúng sinh. Khi vừa độ xong 60 A-la-hán đầu tiên, Ngài đã khuyên tất cả các đệ tử:
“Này các Tỳ kheo!... hãy lên đường vì lợi lạc của nhiều người, vì hạnh phúc của số đông, vì lòng lân mẫn đối với thế gian, vì lợi lạc, vì hạnh phúc của trời và người. Các ông hãy đi, nhưng đừng đi hai người cùng một hướng, hãy đi mỗi người một ngả, hãy truyền bá chính pháp... Hãy phất lên ngọn cờ của bậc thiện trí, hãy truyền dạy giáo pháp cao siêu, hãy mang lại sự tốt đẹp cho người khác; được vậy, là các ông đã hoàn tất nhiệm vụ…” [1]
Ý thức được điều này, Thầy Thích Nữ Giới Hương đã không ngại khó khăn, chông gai, thử thách, một lòng hướng đến thế hệ mai sau. Trải qua 40 năm tu học, đã có gần 30 năm ở xứ người, 10 năm học ở Ấn Độ, 16 năm dài học ở Mỹ, để làm gì? Là để trau dồi kiến thức, tôi luyện giới đức, với một tâm nguyện làm lợi đạo ích đời. Thầy dạy rằng: “Muốn cảm hóa người khác, đầu tiên là mình phải có năng lực, sau là phải có trí tuệ”. Tuy Thầy chỉ dạy con có 2 học kỳ nhưng chúng con cảm nhận sâu sắc về những giá trị, nỗ lực, tấm chân tình và sự hi sinh vô bờ bến của Thầy vì sự nghiệp “trồng người”. Thầy không những cho chúng con những kiến thức Phật học mà còn chia sẻ những kinh nghiệm sống, hướng cho chúng đi trên con đường đúng đắn, an lạc cho mình và lợi ích tha nhân. Thầy, một người lái đò âm thầm và thầm lặng cho đi nhiều nhưng không hi vọng chúng con “báo ơn” và “trả ơn” chỉ hi vọng với những hành trang nhỏ bé mà Thầy trang bị giúp chúng con vững chãi khi bước vào đời, hoàn thành tốt sứ mệnh của một đệ tử “Tác Như Lai Sứ, Hành Như Lai Sự”, xiển dương chánh pháp, mang pháp mầu đến cho mọi người nhằm xóa bỏ nỗi khổ niềm đau.
Nhân ngày kỷ niệm 40 năm tu học và hoằng pháp của Thầy, chúng con có dịp bày tỏ tấm lòng tri ân chân thành đến Thầy, người mẹ thứ hai trong đời. Sự dạy dỗ của Thầy như những cơn mưa làm xua tan cái nóng của mùa Hè, như nắng Xuân xua tan sự lạnh lẽo của mùa Đông, khai mở cho chúng con một chân trời mới về những pháp hành, dùng thân - khẩu giáo để trang nghiêm pháp thân huệ mạng, trở thành một người gương mẫu cho nhân sinh. Cảm ơn Thầy đã gợi cho chúng con nhớ lại bản nguyện sơ phát tâm của chính mình, cảm ơn Người đã mang cho chúng con tri thức và hành trang. Giờ đây chúng con đã biết trách nhiệm, bổn phận của mình cần phải làm gì khi mang trong người sứ mệnh. Nhân dịp này, chúng con cũng xin sám hối vì tuổi trẻ có nhiều lúc chạy theo ngoại cảnh ham vui làm nhọc lòng Thầy và các bậc ân nhân. Chúng con sẽ cố gắng nhiều hơn nữa, tận dụng phước báo khi đang ở nội trú Học Viện PGVN để học hỏi, lấy trí tuệ làm sự nghiệp, một lòng trang nghiêm tự thân, hi vọng một ngày gần đây sẽ giúp Thầy trong công tác giảng dạy và đem Phật giáo vào đời.
Tri ân Thầy, người lái đò thầm lặng!
Kính chúc Thầy luôn tâm an vui, thân khỏe mạnh, luôn sống trong ánh hào quang của mười phương chư Phật. Cầu chúc Thầy luôn đầy đủ tâm-trí-lực để tiếp tục cống hiến nhiều hơn cho sự nghiệp giáo dục vĩ đại này cho chúng con noi theo tu học và vươn xa. Cuối lời, chúng con thành kính khánh tuế Thầy và cúng dường 4 câu thơ:
“Thích tử Như Lai hoằng sứ giả
Nữ trung hào kiệt chốn nhơn gian.
Giới hạnh thanh cao, tâm giải thoát
Hương sen tỏa ngát, độ mê tâm.”
Học Viện Phật Giáo, ngày 9/12/2019.
Kính tặng Ni sư TN Giới Hương,
Ni sinh Hạnh Liên, – Lớp Diễn Giảng, khóa 13
ở lớp học ngày 3 tháng 12 năm 2019
This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
Ni sư TN Giới Hương và Thích Nữ Hạnh Liên
Mời xem toàn bài với hình ảnh: 5.23._Người_Lái_Đò_Thầm_Lặng_-_TN_Hanh_Lien.pdf
[1] Mahàvagga – Đại Phẩm, Luật tạng, chương Trọng yếu, tụng phẩm thứ 2, đoạn 32. Xem bản dịch tiếng Việt của Indacanda Nguyệt Thiên, http://www.budsas.org/uni/u-luat-daipham/dp-00.htm.