Một đời người – một dòng sông
Mấy ai làm kẻ đứng trông bên bờ
Muốn qua sông phải lụy đò
Đường đời muôn bước, cậy nhờ người đưa.
(Người lái đò - Thảo Nguyên)[1]
Quý Thầy Cô hàng ngày trải nắng mưa đến lớp truyền trao cho chúng con kiến thức, lẽ sống và kinh nghiệm đời mình. Mong chúng con tiếp bước thế hệ đi trước để giữ vững tinh thần hoằng truyền đạo pháp. Nếu không có thế hệ đi trước như Ni sư TN Giới Hương hay quý Thầy Cô thì chúng con sẽ là những kẻ lạc đường. Từ đây chúng con thấy được quý Thầy Cô là ngọn hải đăng trên biển giữa đêm đông giông bão. Chúng con nỗ lực học tập, tiếp thu kiến thức, thực hành lời dạy của quý Thầy Cô, để không phụ ơn dạy dỗ, dìu dắt.
Hoa thơm là ở hoàn cảnh phù hợp mà sanh.
Người tốt và tài là ở nơi biết cách tiếp thu vậy.
Kính chúc quý Thầy Cô, đặc biệt Ni sư Giới Hương luôn sức khỏe, bình an, tiến tu trên đạo nghiệp của mình để truyền trao thêm nhiều tri thức và là khuôn mẫu đức hạnh cho chúng con noi theo.
Con thuyền rẽ đường nước
Buồn vui bỏ lại sau.
Dù lỗi lầm nhỏ khi chúng con chưa ngoan, chưa tích cực, chăm chỉ thì lòng bao dung của quý Thầy vẫn là bao la rộng lớn, để chúng con được ấm áp trong tình thương vậy.
Kính tặng Ni sư TN Giới Hương,
Mời xem toàn bài với hình ảnh: 5.17._Nhan_bat_hoc_bat_tri_ly_-_Tăng_sinh_Nhuận_Lac.pdf
[1] Người lái đò - Thảo Nguyên.
Mời xem: https://giaoduc.net.vn/giao-duc-24h/thay-co-va-nhung-chuyen-do-mai-miet-sang-song-post152051.gd