Home Page by K2 Home Page by JSN PageBuilder

 Image result for hình ảnh dá và nươc                                                                                   

Trong cuộc đời này, từ khi chúng ta sinh ra và lớn lên, ngoài cha mẹ là hai bậc sinh thành cho ta thân thể này thì thầy cô là người truyền cho chúng ta ngọn đèn của tri thức. Vì vậy việc giữ gìn truyền thống Tôn Sư trọng Đạo là một nét đẹp của dân tộc Việt Nam và tất cả mọi người trên thế giới.

Ông cha ta có những câu nói: “Uống nước nhớ nguồn”, “Tôn Sư trọng Đạo”, “Một chữ cũng là Thầy nửa chữ cũng là Thầy”, “Không Thầy đố mày làm nên”,… Những câu ca dao, tục ngữ này khiến dòng kí ức hoài niệm về thầy cô rất thân thương và không còn xa lạ đối với mỗi chúng ta. Khi còn cái tuổi cắp sách đến trường, hình ảnh quen thuộc và gần gũi là bóng dáng của thầy cô trên bục giảng trao truyền kiến thức cho thế hệ tương lai, học trò cặm cụi học bài và những cánh phượng đỏ thắm rơi đầy trên những hàng ghế đá, sân trường mỗi khi hè về,... Những hình ảnh đó đã đi vào trong thơ ca, in sâu vào trong trái tim mọi người như là bài “Bụi phấn” hay “Mong ước kỷ niệm xưa”, mỗi khi vang lên làm cho tâm ta bồi hồi, xao xuyến. Đó là nói về những người thầy thế gian. Hôm nay, tôi sẽ nói đến vị thầy xuất thế gian (Thầy tu), đặc biệt Sư phụ Giới Hương, người đã dành cả tuổi thanh xuân và cuộc đời để đem lại hạnh phúc, an lạc cho mọi người.

Thời gian thấm thoát trôi qua, mới ngày nào bước chân vào chùa với bao nhiêu bỡ ngỡ thế mà tôi đã ở chùa hơn mười năm. Đời người không phải là dài nhưng cũng không phải là ngắn. Cuộc đời giống như một giấc mơ, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ vào chùa đi tu, sống một cuộc đời vô ưu, không phải lo toan, bôn ba, tính toán, hơn thua được mất trong kiếp con người. Tối ngày chuyên sống trong sự thanh tịnh thân khẩu ý, ăn chay, tụng kinh và học kinh Phật để khai  mở trí tuệ.  Được như vậy là nhờ ơn đức cao dày và lòng từ bi độ sinh rộng lớn của nhiều Ân sư, trong đó có Sư phụ Giới Hương.

          Từ ngày tôi chọn con đường đi cho chính mình là xuất gia, tu tập không phải là vì chán đời, trốn nợ hay thất tình, như phần nhiều mọi người đều nghĩ. Ngày tôi đi tu cả xóm bàn tán xôn xao với ba mẹ rằng: “Tại sao con gái ông bà đang làm ăn lại bỏ đi tu?”. Họ nói rằng: “Con ông bà bạc nhược, trốn đời vào đạo, núp bóng từ bi”, nhưng họ đâu hiểu được rằng, mình đi tu là hảo tâm xuất gia, vì đã nhận chân ra cuộc đời vô thường, kiếp sống mong manh, hạnh phúc thế gian là tạm bợ. Vậy nên có câu hát: “Đường thương đau, đày ải nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người”. Đúng thật là như vậy, tuy tuổi đời tôi chưa lớn nhưng sự trải nghiệm với cuộc đời của tôi thật rất thấm thía. Vì đã trải qua bao nhiêu nghịch cảnh đau thương và thăng trầm mà tôi đã nhận ra cuộc đời là bể khổ. Tôi muốn thoát ra cái khổ luôn kìm hãm con người trong cái sanh, già, bệnh, chết, và tìm đến hạnh phúc xuất thế bao năm qua. Tôi chưa bao giờ ân hận khi cạo bỏ mái tóc xanh và những bộ đồ đẹp, để khoác trên mình chiếc áo nâu sòng bình dị và nhẹ nhàng. Được như vậy là nhờ ơn tế độ của nhiều Ân sư, trong đó có Sư phụ Giới Hương.

Bao năm qua, ngày nào trong tâm tôi luôn gọi Người bằng hai từ trìu mến và đầy thân thương “Sư phụ”. Là người Thầy mà bao năm qua tôi luôn ngưỡng mộ và quý kính. Vì Người luôn có tấm lòng bao la, dùng nhiều phương tiện thiện xảo mang hạnh phúc đến cho mọi người và chỉ cho họ con đường ánh sáng và chân lý Phật Đà, hướng dẫn cho mọi người biết tu nhân tích đức, biết làm lành tránh ác, biết lìa bóng tối bước ra ánh sáng, từ nẻo tà bước vào đường chánh, từ mê lầm bước đến giác ngộ. Nên bao nhiêu năm qua, dưới sự hướng dẫn của Sư Phụ Giới Hương, rất nhiều người chìm trong bóng tối vô minh đã biết quay về ánh sáng, biết tu học để đạt được hạnh phúc.

Đức hạnh của người có thể hiểu qua bài kinh Pháp Cú diễn tả như sau:

“Hương của các loài hoa,

Không thể bay ngược gió,

Gương của người đức hạnh,

Ngược gió khắp tung bay”.

Vì thế, bao năm qua con luôn cố gắng, nỗ lực tu học để không phụ lòng của Người. Có những lúc huynh đệ chúng con vì là tuổi trẻ nên thường có những sai phạm, tính tình hơi lỗ mãng, làm việc theo bản tính, nhưng khi biết sai và sám hối thì Người luôn nở nụ cười từ bi tha thứ những lỗi lầm. Người nói: “Con người ai cũng có sai lầm, nhưng biết sai mà sửa thì vẫn là người tốt.

“Ơn giáo dưỡng một đời nên huệ mạng

Nghĩa Ân sư muôn kiếp khó đáp đền”.

Nếu đấng sinh thành đã cho con hình hài, thì Sư phụ là người cha thứ hai bỏ nhiều công sức, tâm huyết, rèn luyện giáo dục những điều hay lẽ phải, huấn luyện con trở thành người có đạo đức, tri thức. Vâng! Kính lạy Sư phụ. Thầy luôn hướng đến những điều tốt đẹp nhất cho tương lai con. Hình bóng Sư phụ sẽ mãi mãi là người dẫn lối đưa con đến bến bờ hạnh phúc.

Ơn Thầy thật rộng lớn và bao la. Thầy đã cho con tri thức và hướng dẫn đạo đức để con biết cách làm một người có giá trị trong đạo và ngoài xã hội. Ân nghĩa đó hết sức lớn lao mà bậc Đại Giác gọi là Ơn Sư Trưởng, còn lớn hơn ơn của hai đấng sinh thành. Con luôn ghi nhớ trong tim mình ơn đức ấy: “Một chữ cũng là Thầy, nửa chữ cũng là Thầy”. Dù có đôi lúc Sư phụ đã rầy la con, nhưng con vẫn suốt đời kính trọng Sư phụ. Con nhớ lắm những lời Sư phụ dạy “Nếu kính trọng Sư phụ một thì phải kính bậc Đại Giác gấp ngàn lần.”

Con nguyện đem đạo lý và tri thức mà Sư phụ đã dạy con hướng dẫn lại cho thế hệ sau. Con sẽ cố gắng cống hiến hết sức để tâm huyết của Sư phụ (phát triển kinh sách, nhạc Phật,  bài giảng, chùa, chư Ni chúng) không ngưng lại, ngắt đoạn nửa chừng. Con luôn mong muốn đem lý tưởng, đạo lý của Sư phụ truyền bá rộng mãi về sau.

Tình yêu thương của Sư phụ là một món quà vô giá mà con và các huynh đệ đã nhận được. Cung kính tri ân Sư phụ. Từng ánh mắt, nụ cười của Sư phụ đã để lại trong con những tình cảm mà mai sau khi con đi xa sẽ trở thành một phần trong ký ức của cuộc đời. Giữa dòng đời đầy dẫy những chướng duyên não phiền, con đang cảm thấy rất lạc lõng bơ vơ, giống như chuyến tàu một chiều lao về phía trước mà người lái tàu không còn làm chủ được tay lái. Cần lắm đôi bàn tay chở che của bóng đại thọ và Sư phụ đã đến bên con, mang đến bao ước mơ, khát vọng của tuổi trẻ về một ngày mai tươi sáng. Mặc dù bây giờ Sư phụ và con cách xa nhau nửa vòng trái đất, nhưng lúc nào con cũng thấy Sư phụ ở bên cạnh con. Và con sẽ luôn nhớ về bóng dáng của một vị Sư phụ cao cả, sống trọn vẹn cả một đời cho đạo pháp, con sẽ cố gắng hoàn thành ước nguyện mà Sư phụ hằng mong đợi.

Con mãi nhớ bóng hình ân sư!

Cuối cùng, con kính ghi một vài dòng tâm sự thay cho muôn vạn những điều con muốn nói về Người Thầy vĩ đại của chúng con.

Trường Đại Học Kelaniya, Tích Lan, ngày 12/12/2019

 Con thành tâm kính lễ,

TKN Viên Quang                              

  (This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.)                                                                                           

Sư cô Viên Quang (đứng chính giữa) với các bạn Tích Lan

Sư phụ Giới Hương (trái) và Viên Quang (phải)

 Học Viện PGVN, cơ sở 1, Nguyễn Kiệm, Phú Nhuận

Viên Quang tốt nghiệp Cử Nhân Phật Học (11/2018)

cùng Sư phụ Giới Hương

Mời xem toàn bài với hình ảnh:  -4.2.Ơn_Thầy_-_TN_Vien_Quang.pdf

Lịch sự kiện trong tháng

Thứ 2 Thứ 3 Thứ 4 Thứ 5 Thứ 6 thứ 7 Chủ nhật
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31

Tủ sách Bảo Anh Lạc

Thư viện

Pháp âm