NHỚ VỀ CỘI NGUỒN
ĐỜI VƯƠNG HẬU, CUNG HOÀNG NHƯ MÂY NỔI
Rồi khoảnh khắc, không đắn đo suy nghĩ
Ta thấy lòng tràn ngập niệm từ bi
Ta nhìn Phật, trước mắt ta là Phật
Như vầng hồng rạng rỡ giữa trần gian
Tỏa hào quang muôn sắc quyện mênh mang
Hoa lòng nở, mắt nghìn xưa tỏ rạng
Ta bỗng thấy đường đi tràn ánh sáng
Muôn vì sao lấp lánh báo tin sang
Ta thấy cần gác lại chuyện đài trang
Đời Vương hậu cung hoàng như mây nổi
Từ dạo ấy, mây ngàn phương dẫn lối
Chí viễn hành, như vẫy gọi đường xa.
ĐƯỜNG MÂY DIỆU VỢI
Rồi một sớm, tự tay mình cắt tóc
Bỏ lại đời, tất cả mọi xa hoa
Ta dấn bước trên đường xa diệu vợi
Quyết một mình đi lối Phật đang đi
Nhưng lạ thật! Kìa, Xá Di phụ nữ
Năm trăm người sao lại cũng như ta
Đồng vứt bỏ vinh hoa đời mộng mị
Chung một đường tìm chân lý an vui
Từng bước trải trên đường dài chân đất
Sỏi và gai làm rướm máu chân son
Ta đâu quản đường xa còn lắm nhọc
Nắng và sương, đồi, truông, dốc gập ghềnh
Bao ngày trải sức mòn sinh lực kiệt
Màn đêm buông, bao đêm lạnh nương cây
Đời nghiệt ngã không lay niệm chính tín
Đường ngắn dần, ôi! Tin báo niềm vui
Nhưng, vườn trúc khuya nay trăng khuất núi
Không bóng người im bặt tiếng lời ai
Ta đứng lặng đến khi trời sáng tỏ
Rồi mặt trời lên ngự ở trên cao.
A NAN HIỀN GIẢ
Kìa thoáng bóng Ngài A Nan hiền giả
Lòng vui mừng không thể tả dường bao!
A Nan hỏi: Mẫu nghi nào cớ sự
Tìm đến đây, xin cứ tỏ tôi tường?
Ta lời thật thưa rằng: “Thường mộng ước
Được đi theo đường của Phật đang đi”
A Nan hứa chuyển lời ta lên Phật
Ta đợi chờ nhưng ôi! Thật không ngờ
A Nan bảo, Phật trên Ngài chẳng hứa
Nhưng, hãy chờ, tôi thưa lại xem sao
Ba phen bạch, ba phen đều im lặng
Ngài A Nan mới thưa Phật lời rằng:
“Giới nữ nhân phép Phật tu được chăng?
Và có thể cao đăng lên Thánh quả?”
TÍNH PHẬT NHƯ NHAU
Phật cười bảo: “Nữ, nam là tướng giả
Một tâm Thiền nên tính Phật như nhau
Vì thế ấy, nữ nhân nào nhất ý
Trong pháp ta mà dốc chí tu hành
Thì thảy đồng chứng Thánh quả vô sinh”
Mừng khấp khởi, Ngài A Nan bạch Phật:
“Nếu người nữ cũng công thành đắc quả
Thì Thế Tôn nên cho phép xuất gia”
Phật hứa khả lời vàng vang khắp cõi:
“Cho Đàm Di và người nữ xuất gia.”
HAI BỘ TĂNG ĐỒNG MỘT HẠNH LỮ DU
Từ thuở ấy, cõi Ta bà in bóng
Hai bộ Tăng đồng một hạnh lữ du
Pháp Khất sĩ trọn đời tu thệ nguyện
Mở thiên đường cho nhân thế vinh quang
Khêu đuốc tuệ, khắp nơi tràn ánh sáng
Dắt đưa người vào bể giác mênh mang
Chẳng phụ mình vì được dự hàng Tăng
Đồng thể chứng, quả vô sinh pháp nhẫn.
TRONG BÙN, SEN TỎA NGÁT HƯƠNG THANH
Ta khuyên khắp Ni lưu và hậu thế
Nữ nhân không có chi tệ mà buồn
Nếu giác rồi, người nữ chỉ tên suông
Bằng chưa giác, hãy tìm đường Chính giác
Biết ô trược, chán xa là giải thoát
Sen trong bùn, sen tỏa ngát hương thanh
Giờ giã biệt, chúc trọn đường chí thánh
Báo thân này, xin trả lại chúng sinh
Muốn noi gương chí đức đã viên thành
Cúi lạy Phật xin một lần hiện thoại
Lửa tam muội từ thân người bốc cháy
Hào quang lành như muôn sắc mây tuôn
Hương hoa bay, cảnh đẹp tợ thiên đường
Nhạc trời trổi, mười phương xưng Đại thánh
Bao thế kỷ xưng danh Đại Ái Đạo
Kiều Đàm Di ngời sáng giữa trăng sao.
VỊ THÁNH TỔ NI LƯU
Hôm nay đây... chúng con vẫn tự hào
Vị Thánh Tổ Ni lưu nào chết được
Ngài đã sống hơn hai ngàn năm trước
Đến ngàn sau. . . thời gian ngược mãi còn.
NHỚ VỀ MÙNG 8 THÁNG 2
Việt Nam ta . . . từ tìm được dấu son
Ni chúng đã lên đường siêu chướng ngại
Nay nhìn lại ngôi nhà đông vui ấy
Lòng dặn lòng hòa kính mãi cùng nhau
Đồng tưởng niệm thâm ân sâu tựa biển
Ta có Ngài mới có cả thuyền Ni
Nhớ về Mùng Tám tháng Hai.
Mùa Hạ Chùa Giác Minh, ngày 07 tháng 05 năm 2020
Cẩn bút,
Đàm Liên
This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.