1.CHUYỆN TẬP KHÍ QUÁ KHỨ CỦA NGÀI TẤT LĂNG
Xá Lợi Phất là bậc thánh làm gì có sân. Tánh sân nằm ngủ trong tạng thức mà chúng ta không thấy, nay tu mới thấy. Tới đây, Ngài Xá Lợi Phất mới thấy được những những tập khí mà từ lâu không biết.
Trong hội Lăng Nghiêm, có cô thần nữ cai quản sông Hằng đó. Ông Tất Lăng trông thấy cô thì cứ khinh mạn bảo cô là tiểu tỳ, đày tớ. Cô phiền cô bạch Phật. Phật kêu Tất Lân xin lỗi cô đó. Trong lúc xin lỗi, ông nói ‘tiểu tỳ đừng sân’ thì cả đại chúng đều cười và để ý chỗ đó.
Là bởi cô thần nữ này kiếp trước là nô tỳ của ông, thành ông coi thường cô quá rồi. Thế cho nên thấy cô là ngài Tất Lăng gọi tiểu tỳ. Ngay cả khi xin lỗi, ông nói tỉnh bơ ‘tiểu tỳ đừng sân’. Đức Phật chỉ tập khí của chúng ta từ nhiều đời nhiều kiếp, nó thành thói quen nằm sâu trong tạng thức. Phải tu đến chỗ này mới thấy được, mới trừ được.
- CHUYỆN XÁ LỢI PHẤT CÒN GỐC SÁT SANH
Còn ngài Xá Lợi Phất đang hầu Phật thì có hai con chim, con chim lớn đánh con chim nhỏ. Chim nhỏ sợ quá rơi và xà xuống chỗ bóng của Xá Lợi Phất. Con chim nhỏ đậu ở bóng của Xá Lợi Phất rồi nhưng nó cứ sợ sợ run run và nó lết sang núp bên bóng Phật thì nó yên tĩnh bình yên, thảnh thơi an ổn. Bởi vì Đức Phật đã sạch hết tập khí sát sanh, còn ngài Xá Lợi Phất thì vẫn còn tập khí sân giận, nên chim đến bên bóng ngài Xá Lợi Phất, nó cảm thất chưa được an toàn.
Loài vật có trực giác, núp dưới bóng của ngài Xá Lợi Phất mà vẫn run run. Đức Phậ hoàn toàn hết tập khí rồi, nó ở trong bóng của Phật nó yên ổn, nó không sợ hãi.
Tóm lại, Tổ nêu 2 tập khí khinh mạn của ngài Tất Lăng và tập khí sát sanh của ngài Xá Lợi Phất để điển hình cho chúng ta biết, đã là một vị alahán, ngài không bao giờ sân cả.
Trong sách kể chuyện có người ngoại đạo chưỡi ngài Xá Lợi Phất dữ như sư tử, đánh ngài, xong rồi mời ngài đến ăn cơm và ngài nhận lời như không có việc gì. Các bậc thánh alahán, không có tơ hào chuyện chấp ta chấp người, cho nên không có sân,trong sạch hoàn toàn, không còn những chủng tử của sân giận, tham sân si, đã loại bỏ chủng tử này. Những tập khí nào cần đoạn trừ, các ngài đều nhớ không quên. Trong Hội Lăng Nghiêm, các ngài chứng viên thông, năm ấm không thể che phủ, cho nên các ngài mới thấy rõ được các tập khí, thấy được và nhớ nghĩ để loại trừ cho thật sạch các chủng tử luân hồi.