“Tôi đã sống với “họ” hàng chục năm nay, gắn bó như người thân ruột thịt. Tôi lập bàn thờ, chọn ngày rằm tháng 7 trong năm làm đám giỗ cho những vong hồn vô chủ, vì thế ai cũng bảo tôi bị ma ám, làm bậy. Nhưng nếu nghe câu chuyện của tôi thì mới biết, được sống cùng với “họ”, tôi đã may mắn đến thế nào” - ông Nguyễn Nhật Tân ở Quan Hoa quận Cầu Giấy, Hà Nội tâm sự.
Làm “nhà” cho “hồn ma” vô chủ
Cuối chiều, khi ánh nắng mặt trời tắt lịm, ngôi nhà ba tầng hiện lên với vẻ trơ trọi, huyền bí giữa những nắm mồ đất cọc cằn. Thành phố lên đèn, nhiều gia đình sống gần khu nghĩa địa đã cửa đóng then cài, mọi hoạt động đều bó hẹp sau những cánh cửa sắt kiên cố. Chỉ duy nhất có ngôi nhà ba tầng nói trên của gia đình ông Nguyễn Nhật Tân là vẫn mở cửa như đợi chờ một ai đó.
Ông Tân cho biết đã nhiều lần nhìn thấy “hồn ma” xuất hiện trong nhà, họ ăn uống và cười nói với nhau chẳng khác gì người sống. Ban đầu, ông cho rằng mình bị hoa mắt không tin, nhưng một lần vào nhà bếp phát hiện bóng người phụ nữ có mái tóc dài khiến ông hoảng hồn thét lên thất thanh. Khi các thành viên trong gia đình chạy đến thì chẳng thấy gì ngoài những vụn cơm, thức ăn vương vãi đầy sàn. Nhưng chuyện không dừng lại ở đó, đến nửa đêm ông bỗng mơ giấc mơ kỳ lạ: “người phụ nữ bắt tôi trả lại nhà đất, rằng tôi là kẻ khiến cô tan cửa nát nhà. Sau đó thì ngồi khóc thảm thiết bởi “nhà” của cô bị chôn lấp ở dưới nền móng ngôi nhà, không được hương khói nên trở thành ma đói nhiều năm nay rồi”.
Ông bảo vốn không tin vào chuyện ma mãnh, nhưng khi vong hồn cứ liên tục tìm về than khóc và để trấn an vợ con, ông mời thầy cúng về gọi “hồn”. Hợp vong hợp vía, thầy chưa dứt lời thì “hồn” cô gái đã ứng ngay. Cô ý bảo thấy rất “ưa” số vận tôi, muốn được tôi lập bát hương thờ, nếu tôi làm đúng như lời cô ấy nói thì chẳng những cô ấy không quấy nhiễu, mà còn hết lòng phù hộ.
Nhưng với bản tính vô thần, và chẳng hề biết gì về nhau nên ông cho rằng việc bốc bát hương thờ cúng rất vô lý. Anh em họ hàng biết chuyện cũng bàn ra tán vào, đồng tình với quan điểm không “nhân nhượng” với “hồn ma” nữ của ông. Bà Hòa, hàng xóm của gia đình ông Tân khi đó cho rằng: “Thuận theo ả, bốc bát hương thì ả ám mãi chẳng buông. Xua đi còn chẳng được, ai dại gì mà làm theo”.
Đường vào ngôi nhà ông Tân vòng vèo và bị những ngôi mộ án ngữ
Nhưng theo ông Tân, sau khi không đáp ứng nguyện vọng của “hồn ma” đó, gia đình ông gặp phải nhiều biến cố bất thường, những hiện tượng kỳ bí mà đến giờ vẫn chưa thể giải thích được. Đó là vào những đêm trăng, gia đình đều nghe thấy tiếng khóc lóc ai oán, tiếng kêu than đói rét vọng về từ cõi xa xăm nào đó. Về sau không chỉ ông mà lần lượt vợ con, người thì mơ thấy người phụ nữ áo quần tả tơi đói rách cứ vật vờ trước ngõ, người thì bảo cứ thấy ánh mắt hằn học oán trách nhìn từ cửa sổ, thậm chí có hôm ông còn bị cô nắm tay lôi đi, miệng không ngừng lẩm bẩm “trả nhà cho tôi”… Vợ ông vì quá lo lắng nên đã mời pháp sư về làm bùa trấn yểm, nhưng cũng không ăn thua, nhiều người cho rằng “hồn ma” vô chủ đó đã thành tinh nên không ai bắt được.
Cực chẳng đã, nhớ lại những lời cô gái nói ông bàn bạc gia đình chọn ngày hoàng đạo, mời thầy có tiếng lập bàn thờ, bốc bát hương riêng thờ cúng cho người phụ nữ xấu số đó. Ông bảo, sau khi có “nhà mới” cô ấy không quấy nữa, thậm chí còn “cảm kích” trước thành tâm của gia đình ông.
3 lần thoát chết nhờ “người âm” cứu mạng
Những người sống gần khu vực nghĩa trang phường Quan Hoa cho hay, trước đây căn nhà này đã trải qua rất nhiều đời chủ. Nhiều người đến đây đều không ở được, có gia đình còn bị tan gia bại sản, con chết, chồng đi tù, rất thương tâm. Đặc biệt hàng đêm họ còn nghe thấy những tiếng khóc, tiếng cười của thế giới người âm vọng về, quá hoảng sợ, họ phải chuyển đi. Từ đó ngôi nhà bị đồn thổi là “quỷ ám” nên chẳng có ai dám bén mảng tới.
Khi ông Tân hỏi mua khu nhà này, ai biết chuyện cũng cho rằng ông gàn dở, có vấn đề về thần kinh. Nhưng với người được xem là “cứng” bóng vía, ít tin những chuyện mê tín ông chỉ nghĩ đơn giản “mình không làm hại họ, họ cũng chẳng báo oán mình” nên đã quyết định mua căn nhà, chuyển cả gia đình về sinh sống.
Ngoại trừ lần bị “vong” “đòi nhà” vì phần mộ bị người chủ trước vùi lấp, ông bảo sau lần lập bát hương cúng bái tử tế thì gia đình ông chưa bao giờ gặp phải tai ương nào hết. Thậm chí ông còn cười xòa: “Nhờ sống hòa hợp dưới một mái nhà mà gia đình tôi còn được người âm “độ” mạng báo mộng kịp thời nhiều lần mà thoát chết, thoát nạn.
Ông còn nhớ rõ năm 2004, khi gia đình chuẩn bị có chuyến hành hương về quê ngoại Bình Định ăn tết, thì ngay buổi tối trước hôm xuất phát ông nằm mơ thấy một thiếu phụ buông lời can ngăn khuyên ông không nên khởi hành vào chuyến xe lúc 5h sáng. Ban đầu ông Tân không tin lắm nên cho đó là chuyện mộng mị vớ vẩn. Nhưng trước giờ xuất phát đột nhiên đứa cháu nội đau bụng dữ dội, cả nhà vội đưa cháu vào bệnh viện, nhưng kì lạ là bác sĩ không chuẩn đoán đuợc cháu đau vì nguyên nhân gì. Ông đem giấc mơ kể lại cho người thân trong gia đình nghe. Khi đó có người tin, người không, nhưng vì nhiều sự việc bất thường xảy ra nên gia đình quyết định không đi nữa.
Ông Nguyễn Nhật Tân đang kể chuyện về ngôi nhà
Thế rồi, ngay buổi chiều hôm đó chúng tôi đọc báo thì thấy có vụ tai nạn thảm khốc ở Hà Tĩnh, chiếc xe tai nạn lại là chiếc xe mà cả gia đình tôi định về quê. Sau vụ đó tôi và người nhà mới tin vong hồn báo mộng là có thật, cũng may có sự can ngăn kịp thời, nếu không gia đình tôi cũng là nạn nhân xấu xố trong vụ tai nạn nghiêm trọng đó.
Sau lần chết hụt may may mắn, gia đình ông Tân nhờ thầy cúng về nhà làm lễ tạ ơn và lập bàn thờ kiên cố hơn. Biết chuyện, nhiều người hàng xóm đã đến can ngăn, cho rằng gia đình ông làm vậy oan hồn sẽ đeo bám không tha. Nhưng ông Tân nghĩ, “vong hồn” đã cứu mạng ông thì không thể hại người được. Thế nhưng cũng từ đó, hàng xóm láng giềng bắt đầu xì xào bàn tán cho rằng gia đình ông thờ “ma xó” hại người. Họ gọi ngôi nhà của ông là “ngôi nhà ma”.
Cũng theo ông Tân thì đó không phải là lần duy nhất gia đình ông may mắn thoát nạn, lần khác nhờ “vong hồn” báo mộng mà con trai ông tránh được một tai kiếp. Khi đó con ông Tân là Nguyễn Nhật Nam được bạn bè trong xóm rủ đi dã ngoại trên Tây Bắc trước kỳ thi đại học 2010. Cách hôm nó lên đường một tối, tôi lại nằm mơ thấy có một cụ râu tóc bạc phơ đội nón lá, tay chống gậy ba toong chỉ thẳng vào mặt tôi rồi nói: “Ngày mai đừng có cho thằng Nam đi đâu”, nói đến đấy thì tôi giật mình thức giấc, người ướt đẫm mồ hôi. Để đảm bảo an toàn, tôi quyết định không cho con đi nữa. Thằng bé đã phản ứng quyết liệt cho rằng tôi mê tín, dị đoan, không phù hợp với cuộc sống hiện đại. Nhưng ngay ngày hôm sau, con tôi nhận được hung tin, nhóm bạn của nó gặp nạn ở Sơn La, tất cả đều bị thương, nhiều đứa đã không kịp thi đại học năm đó.
Ông khẳng định việc bốc bát hương thờ những “hồn ma” một phần do được các “hồn ma” yêu cầu(?), một mặt do không muốn họ bị cô quạnh. Nhưng cũng từ ngày đó gia đình ông hứng chịu điều tiếng thờ “ma xó” hại người. Ông Tân cho rằng mình thờ cúng xuất phát từ lòng thành không ảnh hưởng đến ai, cũng không vi phạm pháp luật thì không phạm pháp. Nhưng đối với người dân sống xung quanh thì việc gia đình ông sống lâu trong ngôi nhà “ma quái” đó, là một chuyện lạ hiếm có. Họ nghĩ rằng, tai ương không giáng xuống gia đình ông thì sẽ đẩy sang những gia đình sống liền kề. Nhưng có lẽ chỉ những người trong cuộc mới hiểu, thế giới giữa người dương và âm có rất nhiều điều khó lý giải.
Theo Hải Thần - GĐVN