Đức Phật đã nói:
“Đời người chia thành ba giai đoạn: Thanh niên. Trung niên. Lão niên.
Nếu thực sự biết thương mình, trong ba giai đoạn đó, nhất định phải biết thương mình ít nhất một lần”. (viết lại từ câu kinh Pháp Cú 157).
Thương tuổi Thanh Xuân của mình bằng những bước chân ngoan, những bước chân
Biết lối đi về từ đường đời muôn vạn nẻo. Biết đường về từ những cuộc vui. Biết đường về từ những nỗi buồn. Biết đường trở về từ những đám đông. Biết đường đến ngày mai.
Thương tuổi Trung Niên của mình bằng những bước chân mạnh mẽ và bền bỉ:
Để đến những khơi xa… Để đến những nơi chưa có những dấu người. Để đi qua hết những đám đông. Để còn gánh vác cả những nông nổi của tuổi Thanh Xuân… Để không chỉ sống cho riêng mình…
Thương tuổi già của mình bằng một trái tim tĩnh lặng đầy từ tâm:
Để dừng lại…. và chuẩn bị cho cuộc hành trình trở về lại với chính mình.
Để tĩnh lặng giữa những ngổn ngang được mất đã trải qua hơn cả nửa đời người. |