Câu chuyện này được kể lại khi đức Thế Tôn ở tại Kỳ Viên, liên hệ đến một số thầy Tỳ-kheo. Một hôm năm trăm Tỳ-kheo ngồi ở pháp đường và bàn luận:
- Chư hiền, điều gì là hạnh phúc nhất trên đời?
Người thì nói:
- Không có gì hạnh phúc bằng làm vua.
Người khác nói:
- Chỉ có tình yêu là hạnh phúc nhất.
Còn có người nói:
- Chỉ có ăn ngon là hạnh phúc nhất.
Ðức Phật đi đến chỗ các thầy và nói:
- Các ông ngồi đây bàn tán về vấn đề gì?
Các Tỳ-kheo kể lại, Phật dạy:
- Này các Tỳ-kheo! Các ông nói thế nào?
Tất cả các hạnh phúc các ông vừa kể đều nằm trong vòng luân hồi đau khổ. Ngược lại, gặp Phật ra đời, được nghe chánh pháp, sống thanh tịnh và hòa hợp trong Tăng đoàn, những điều ấy là hạnh phúc nhất.
Ngài nói kệ:
Vui thay, Phật ra đời!-
Vui thay, Pháp được giảng!
Vui thay, Tăng hòa hợp!
Vui thay, hòa hợp tu!
(Trích Kinh Pháp Cú - Câu 194)