Nếu như phải dùng một chữ có thể nói lên điều tinh túy cốt lõi nhất của đạo Phật thì đó có lẽ là chữ "XẢ".
Đạo Phật còn được gọi là "đạo Giải Thoát". Muốn tới đích của Giải Thoát thì ''đừng tự trói buộc'' vào bất cứ cái gì, kể cả chùa to, tượng Phật lớn, kể cả cái danh Đại Thiền Sư, Đại Lão Hòa Thượng, xóa bỏ "cái tôi" đi, thế gọi là "phá "Ngã Chấp".
Tự coi mình là "bần tăng" "bần ni" như những vị sư ngày xưa kia đi khuyến giáo, nói vài câu răn đời như gió thoảng tuy thấm vào lòng người, nhưng rồi dính mắc vào những hư danh ảo đó, cho rằng mình tu đã đạt, thì vẫn chưa thật sự XẢ .
Đức Phật không hề tự nhận là có thể ban ơn giáng họa cho ai. Ngài nói "Hãy tự mình thắp đuốc lên mà đi, tự mình làm hòn đảo của chính mình" hoặc " Có những điều ta không làm được, là thay đổi nghiệp quả của chúng sinh".
Như thế, chỉ cần vứt bỏ gánh nặng "tạo nghiệp" trên vai, dù là Nghiệp Thiện hay Ác, thì sẽ tới bờ Giải Thoát.
Ngàn kinh muôn luận đều quy vào một chữ XẢ.
Không XẢ được cái tham DANH, tham LỢI, tham ĐƯỢC, tham THÀNH, tham TU, tham ĐẠT... thì tu hoài, ngồi thiền rách hàng trăm tọa cụ, niệm Phật khản cả tiếng, giảng pháp như phượng múa rồng bay mà tâm còn xôn xao lọng vàng, xe đẹp, tiếng vỗ tay thì ... hỡi ôi... phí công, Phật không thể cứu!!!
XẢ bỏ tất cả - là tự giải thoát chính mình !
|