Tám gió thử người thật có tu?
Mong cầu chi lắm pháp ở ngoài
Xao động tâm trí, hầu lạc ngõ
A Di Đà Phật, niệm đi thôi
Cầu chi khen chê – lợi với suy
Vui khổ - vinh nhục cứ mỗi ngày
Ta yên tâm trí ở một chỗ
Sáng bừng tâm trí – ngọc bửu châu
Viên bửu châu ấy ở trong tâm
Gìn giữ lục căn, nhớ niệm trì
A Di Đà Phật về Cực Lạc
Đừng đi đâu nữa, với tâm không
Phật A Di Đà đã chỉ ta
Giác ngộ viên mãn đạo hạnh ta
Đừng đi xa mãi, rồi lạc lối
Con ơi, dừng lại, niệm Di Đà.
Đừng tham danh lợi của thế gian
Cái tiếng ấy đâu rửa nghiệp trần
Đâu làm giải thoát, con ơi nhớ
Theo Cha mau về chốn Tây phương
Đừng nghe lời xúi giục của tà ma
Đừng tìm sai quấy ấy Di Đà
Bởi tánh Di Đà vô biệt niệm
Phật tánh rỗng rang tận châu sa
Bước chân đồng tử chập chững tu
Quán Âm dìu dắt gửi Di Đà
Thiện tài chắp tay Nam mô Phật
Cung kính một lòng hoan hỷ tu
Từ đây lối đó sẽ sang trang
Quyết chí một lòng niệm Di Đà
Một đời đây tha thiết, thường nhớ niệm
Tỉnh mộng dài ấy, niệm Di Đà
Vô thường lắm, hãy cho đi
Đừng luyến tiếc chi những duyên trần
Tục lạc vứt hết, về Tịnh độ
Đừng nghe xúi giục của chốn ma
Di Đà tiếp dẫn viên bửu châu
Gột tâm cho sạch, thành thật niệm
Niệm niệm trong lòng chẳng xả ly
Tu đi, hành giả hãy tu đi
Tốt nhất chẳng nên nhớ chút gì
Ngoài chữ Hồng danh Nam mô Phật
Đời xưa hãy gác nẻo sang trang
Thích Ca gửi gắm cho Di Đà
Đàn con mê dại ở Ta Bà
Đi về đâu nhé, Di Đà niệm
Niệm ta – niệm Phật – niệm thấy ta
Thấy ta, thấy Phật, thấy cảnh minh
Niệm đến khi nào chẳng thấy gì
Tâm mình tự niệm, hoan hỷ niệm
Chân thành niệm Phật, hỷ xả liền
Ngu dại phân minh chi nữa hè
Người khôn chốn ấy cũng mồ xanh
Người dại thành thật mà niệm Phật
Đem công đức đó mà vãng sanh
Đừng tìm chi nữa chốn lợi danh
Xóa đi nẻo ác lại vô minh
Chỉ còn một niệm Di Đà ấy
Cứu độ được vô số chúng sanh
Nguyện lực Từ bi, giải mộng đây.
Đừng nghe tiếng nào quay trở về
Hãy quên đi nhé, cảnh trần dối
Năm ấm nào có, huyễn ảo không
Đừng đem gì cả, sẽ được lên
Sen báu liên hoa đang đứng chờ
Đừng mơ gì cả, đừng mơ nhé
Tu đi chớ đợi mất xuân xanh!
Luống dối ngày đêm lại trôi qua
Ta đi tìm đâu ánh đạo vàng
Giật mình nhìn lại, mình mê thật
Tìm đâu nữa hả, tự tâm mình
Ngộ chi là ngộ, mê chi mê
Chẳng mê chẳng ngộ ấy đạo ca
Chân như tánh ấy thường hằng hữu
Chi mà để tám gió khuấy động ta?
Thanh tịnh như như thanh thoát ca
Ta về nơi ấy niệm Di Đà
Nẻo bước hoan ca, chìm trong niệm
Một niệm lăn dài cả đời ta!
Đừng để niệm ấy rớt khỏi ta
Giữ của báu ấy cứ như là
Ý thông, tâm suốt hằng muôn niệm
Di Đà Phật vậy, trở về ta!
Bảo Tâm - Mỹ Hoa
09/19/2013