Cô hỏi " Sao tâm con dữ quá?"
Con trả lời " Đó là cái tâm ma"
Cô nói "Có lúc con hiền hòa"
Con thưa "Đó là con Tâm Phật"
Cô dạy "Tâm con nên như đất
Luôn thản nhiên với rác rến trên mình
Luôn bất động với đất cát bùn sình
Luôn chấp nhận những gì dơ bẩn"
Con hỏi "Sao tâm con bất nhất
Có lúc buồn lúc nản lúc vui
Có khi ghét hận thù chồng chất
Có khi thương có lúc bùi ngùi"
Cô dạy con đừng mãi lui cui
Tâm so sánh nhị nguyên phân biệt
Tâm tranh chấp được hơn thua thiệt
Tâm lăng xăng chẳng bao giờ thuần nhất
Cô dạy hãy sống đời chân thật
Bởi ai ai cũng có Phật trong tâm
Khi nhận ra và sửa chữa lỗi lầm
Là con đã biết vén màn tăm tối
Khi phạm lỗi con phải cần sám hối
Để tâm con nhẹ nhõm an nhiên
Để lòng con trút bớt muộn phiền
Để Phật tánh trong con hiển lộ
Tâm tịnh chẳng còn gì thi thố
Tâm yên chẳng còn muốn nhiều lời
Tâm bất động bao trùm khắp muôn nơi
Là khi đó Tâm con như đất
Như Chiếu