TRỞ VỀ QUÊ CŨ
Tôn Nữ Hỷ Khương
Hôm nay trở lại viếng thăm nhà
Sáu chín năm trời ở cách xa
Ngõ trức, đường xưa, chừng ngại bước...
Ngôi nhà, vườn cũ, chẳng nhìn ra!
Biến chuyển ngờ đâu đến nỗi này
Ngỡ ngàng còn biết nói chi đây
Niềm đau xé nát bầu tim nóng
Nguồn nhớ thương dâng, mắt ngập đầy!
MẮT THƯƠNG NHỚ
Tôn Nữ Hỷ Khương
Chuông trống khua vang giữa áng thờ
Hương trầm nghi ngút khói vương tơ
Tưởng hồn cha hiện về đâu đó
Âu yêm nhìn con bảo “đọc thơ”
... Con đến dâng hương trước Phật đài
Nguyện cầu ân đức đấng Như Lai
Cho hồn Cha siêu thăng lạc quốc
Cho đờicon sáng đẹpngày mai.
BÀI KHÁC
... Trước sau mong vẹn một niềm thương
Giữa cõi phù sinh giấc mộng trường
Gắng giữ sao cho tròn nguyện ước
Chuyện nhà, chuyện nước, chuyện văn chương.
Chiều nay hợp mặt khách làng chơi
Hương tỏa trầm xông trước áng thờ
Thương mến kính dâng lời tưởng niệm
Văn thi hòa điệu với cung tơ.
CHIỀU LÊN
Tôn Nữ Hỷ Khương
Mười lăm năm trở lại cố hương
Lần lượt tìm qua các nẻo đường
Sông núi vẫn là sông núi cũ
Mà người xưa lạc dấu ngàn phương!
Có nghe mắt đọng sầu vương
Có nghe nỗi nhớ niềm thương dạt dào
Chiều lên giữa giấc chiêm bao
Bâng khuâng mây trắng trôi vào hư vô...
VU LAN CÒN MẸ
Tôn Nữ Hỷ Khương
Rằm tháng bảy lại về
Mùa Vu Lan đã đến
Niềm vui thật trần trề
Bên Mẹ hiền yêu mến.
Con sung sướng tươi cười
Cài đóa hồng lên áo
Tạ ơn Phật ơn trời
Với tấc lòng hiếu đạo.
Mẹ vẫn thường vui tươi
Khi tuổi hơn chín chục
Nhớ hết cả việc đời
Mấy mươi năm về trước.
Ngày ngày vẫn quan tâm
Việc làm của con cháu
Đêm đêm vẫn khấn thầm
Cầu trời Phật gia hộ.
Đến giữa mùa Vu Lan
Con cúi đầu đảnh lễ
Xông trầm và đốt nhang
Trong lời kinh tiếng kệ.
Mong xin Phật ban ân
Đem bình an cho mẹ.