Hương trầm ướp kín vườn thơ
Để ta ngủ gục và mơ giữ đời
Mơ rằng trăng sáng ngập trời
Vẳng nghe tiếng vọng ôm lời kinh xưa!
Hồn thơ thẩn nhớ đêm mưa
Biển sâu, sông chấp, hồn xưa ngập trần
Dục sắc, tình chuyển bao lần
Tấm thân tứ đại mê mờ chở che!
Bên ngoài lộng gió ai nghe
Tận trong tịnh cõi, chuyến xe đại thừa
Sen hồng sắp nở nụ chưa?
Ta về có kẻ đón đưa mở đường
Bài thơ lục bát vô thường
Nghiệp xưa rơi rớt mười phương ta bà
Hương trầm tỏa rộng chan hòa
Giấc mơ giải thoát trăng ngà vỡ tan
An Như 1995
(Ni sư Thích Nữ Hằng Như
trước khi xuất gia)