Lớn rồi ! Nghe thấy những điều không vui tự biết nên im lặng thôi. Không vội vã xù lông như ngày trước. Cũng chẳng mất thời gian tranh cãi lại, chẳng mất thời gian buồn phiền, bận tâm đến những lời người ta nói không đúng về mình Lớn rồi ! Tự biết bỏ ngoài tai miệng lưỡi thiên hạ mà sống vui vẻ hạnh phúc đời mình. Dễ hiểu thôi, miệng đời vốn nghiệt ngã mà! Khi mình chẳng làm gì hại ai mà họ cũng ghét và nói xấu mình được. Khi họ chẳng lo được cho mình ngày nào, họ cũng có thể chửi mình được. Và khi thấy mình khóc, họ cũng có thể cười được. Bởi vậy, mình đành “Học cách bị điếc và đôi khi giả mù” cho xong Lớn rồi ! Không còn ngờ nghệch như ngày trước nữa. Không còn dễ tin người dễ buồn dễ vui. Mọi hỉ nộ ái ố không còn viết rõ lên trên mặt nữa. Cũng không còn dại dột đem hết tâm tư tình cảm của mình nói cho người khác biết. Trên đời này làm gì có kẻ cảm thông, chỉ có người thích soi mói và hả hê trước nỗi khổ của người khác mà thôi! Lớn rồi! Đừng để cảm xúc lấn át lí trí của mình, đừng để người khác dễ dàng nhìn mặt đoán lòng. Người đời có thể vin vào điều đó mà bịa đặt nói xấu thậm chí là dìm bạn xuống. Lớn rồi ! Phải nhớ: cảm xúc là kẻ thù của thành công!
|