Tôi thưa thốt thêm cho vui:
Trước khi có tiếng quốc ngữ, chúng ta dùng chữ Hán trong hành chánh, văn chương. Chữ Nôm na (mách qué) chỉ dùng như tiếng lóng, như text messages bây giờ, cho đến lúc Vua Quang Trung chính thức hóa tiếng Nôm trong triều đình để liên lạc văn tự qua đề nghị của La Sơn Phu Tử. Triều đại cuối cùng, nhà Nguyễn dùng Hán Tự cho đến khi bị Tây đô hộ.
Tên họ, gia phả, bia mộ tổ tiên chúng ta chúng ta viết bằng chữ Hán, official, không dùng tiếng Nôm. Đa số những họ chúng ta từ Tàu qua kể cả họ Nguyễn. Kể luôn cả chữ lót thông dụng, Văn và Thị.
Chúng ta đã không biết viết Lê như họ Le của người Pháp ở miền Bắc Pháp kế bên nước Đức. Những người Pháp, da trắng, họ Le này không bà con gì tới Anamit. Người Mỹ trắng họ Bui, tôi biết cùng sở, không có một chút máu Việt Nam.
Lee (Đại Hàn) hay Le Mỹ gốc Việt không bà con gì với Robert E. Lee cả. Nhưng có thể, tôi dòng vua chúa của Lê Long Đỉnh hay Lê Chiếu Thống bắt quàng lên Lê Lợi cho sang.
Người Giao Chỉ chính cống có thể đã bị tuyệt chủng. Những họ như Thi (Sách), Trưng, ... không có chữ lót Văn, hay Thị, đã bị Tàu xữ trảm sau khi hai bà Trưng trầm mình tại sông Nhị Hà (?).
Điều trùng hợp, dể hiểu, đa số tên của con người trên thế giới đều đi đôi với chữ lót (middle name.) Họ cũng có tên những đặc biệt cho giống đực cái, và cho cả hai cùng ý nghĩa của cái tên.
Tên họ là căn cước và cũng là cái chấp Ngã của nhân sinh. Chúng sinh, một con kiến, con vi trùng, con khủng long không có tên. Sông núi, vạn vật, ngân hà, vũ trụ không có tên chỉ được con người Ngã hóa vì chấp có ngã tướng.
Vậy thì, cái gì là bản lai diện mục của những vật chất, sắc tướng, đó?
Trứ