NIỀM VUI NGÀY TẾT !
Không biết tự bao giờ...
Cứ mỗi lần, khi trời bắt đầu ấm dần sau những ngày đông lạnh giá...
Khi những dải nắng hanh vàng, như dải lụa, trải nhẹ kiêu sa trên từng góc phố nẻo đường...
Khi những chiếc lá, nhẹ nhàng rung động trong làn gió xuân man mác ...
Bỗng dưng thấy lòng cũng sẽ sàng rung động..
Rồi chợt xôn xao mong Tết sớm về!
Tết, bao giờ cũng vậy, luôn mang đến cho ta những cảm xúc khác lạ, những niềm vui nhẹ nhàng, giản đơn và mộc mạc.
Niềm vui ngày Tết, có thể là những ngày cuối năm, bận rộn cùng gia đình sửa sang nhà cửa, lau dọn bàn thờ, chuẩn bị bánh trái hay phải giặt hàng đống áo quần, chăn chiếu, mùng mền...
Niềm vui ngày Tết, có thể là hằng giờ lon ton từng góc ở chợ hoa, dù chưa có ý định sẽ mua gì, nhưng lòng sao cứ rộn rã một niềm hân hoan khó tả ...
Niềm vui ngày Tết, có thể là bao tiếng đồng hồ lăng xăng hết chợ này qua chợ khác, không chỉ để tìm mua hộp mứt hay bịch thèo lèo cứt chuột, mà còn để hòa nhập trong dòng người hối hả cuối năm ...
Niềm vui ngày Tết, là không phải nghe tiếng điện thoại báo thức mỗi sáng, không phải dậy sớm tất bật lo bữa điểm tâm để kịp đến sở làm ...
Niềm vui ngày Tết, là không phải vội vã ra lấy xe khi tan sở rồi lật đật tạt qua chợ mua chút đồ cho bữa cơm chiều ...
Niềm vui ngày Tết, là được thấy cả nhà có những ngày thật thảnh thơi, thong dong tận hưởng từng phút giây mà nàng Xuân mang tặng ...
Niềm vui ngày Tết, là được nhìn lũ trẻ tụm năm, tụm ba quanh bàn bò cua cá cọp, hay được nghe tiếng pháo đì đùng khắp nơi nơi ...
Niềm vui ngày Tết, cũng có khi chỉ là, được nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của người thân yêu, hay khi ngắm nhìn bọn trẻ con trong xóm xúng xính trong bộ quần áo mới, hay lúc nghe tiếng rộn ràng của bầy trẻ nhỏ, cứ lo sợ Tết sẽ đi qua mau quá.
Niềm vui ngày Tết, cũng có khi chỉ là, lúc đợi chờ giây phút giao thừa thiêng liêng, rồi lãng đãng suy tư những việc đã qua, để mong ước một năm mới tốt lành, rồi để đắm chìm trong giấc ngủ bình yên, không mộng mị...
Niềm vui ngày Tết, cũng có khi chỉ là những khoảnh khắc trang nghiêm trước bàn thờ chư Phật, hít thở mùi trầm hương quyện trong không khí, để nhận ra cuộc đời vẫn có nhiều điều đẹp đẽ mà vô thường trao tặng ...
Niềm vui ngày Tết, cũng có khi chỉ là những ngày mồng một, mồng hai, cả gia đình dắt nhau viếng hết chùa này đến chùa khác, cùng nhau xì xụp lạy, cầu xin mọi điều no ấm cho năm mới, rồi cũng bắt chước người ta mà rút quẻ xăm hy vọng ...
Không biết ngày Tết có phép nhiệm mầu nào không, mà nó có thể giúp con người ta dễ dàng quên hết mọi âu lo, phiền muộn, trăn trở trong cuộc sống, gác bỏ những cái cũ đã qua, để hoà mình vào sắc xuân ấm áp, để tự tin hy vọng vào một ngày mai đẹp đẽ, tốt tươi. Để rồi, cũng dễ dàng trải lòng về những ký ức xa xưa, nhớ về những cái Tết xa xưa ngày ấy, hay những "dấu lặng kỹ niệm", mà mỗi khi nhớ lại vẫn thấy sao mà hối hận ngập tràn ...
Ngày ấy, cô bé tôi nghịch ngợm bắt chước bọn trẻ trong xóm đốt pháo. Lửa vừa xẹt trên đầu que pháo là cô bé vừa vội vã vừa thích chí quăng mẩu pháo vào đám đông thiên hạ đi qua đi lại.
Ngày ấy, cộ bé tôi lì lợm cứ mặc kệ ba mẹ rầy la, tiếp tục ném hết que pháo này đến que pháo khác vào người qua đường, để rồi hí hửng cười toe tét khi có ai đó la toáng lên vì sợ.
Ngày ấy, cô bé tôi hốt hoảng chạy trốn khi que pháo bén lửa bắt cháy tà áo dài của cô gái trên đường.
Ngày ấy, cô bé tôi khóc sướt mướt dịp đầu xuân khi biết tin cô gái đã được chở vào bệnh viện.
Ngày ấy, cô bé tôi năn nỉ ba mẹ dẫn đi chùa, quỳ trước tượng Phật cầu xin Ngài cứu cho cô gái vô tội kia đừng chết.
Ngày ấy, cô bé tôi lần đầu tiên trong đời hiểu thế nào là gây tổn thương cho người khác.
Ngày ấy, cô bé tôi lần đầu tiên trong đời rơi những giọt nước mắt chân thành ăn năn sám hối.
Vậy đó, trong sắc xuân rộn rã nơi nơi, nhiều khi bỗng có chút gì gợi nhớ chơi vơi, khi chiêm nghiệm lại mình.
Vậy đó, dù tóc đã hai màu sương gió, sao trái tim vẫn thấy rộn ràng mỗi lần Tết đến Xuân sang.
Vậy đó, vẫn mong những ngày thong dong đầu năm hãy trôi qua thật chậm, để mọi người có đủ thời gian mà suy gẫm lại những chuyện trong đời .
Vậy đó, vẫn mong được nghe tiếng pháo đì đùng đâu đó, để "dấu lặng kỹ niệm" trong lòng lại trổi dậy...
Tết về!
Hoàng Thanh