Xưa kia, có một vị vua rất thích săn bắn. Ngày nọ, nhà vua trong lúc đi săn có bắn trúng một con báo hoa, liền hồ hởi đến nơi để thu về chiến lợi phẩm.
Không ngờ rằng khi nhà vua xuống ngựa, con báo hoa đang nằm hấp hối bỗng vùng lên cắn mất ngón út của ngài. Ông vô cùng buồn bực, liền triệu Tể tướng của mình tới uống rượu giải khuây. Nghe nhà vua giãi bày với những lời oán trách số phận, Tể tướng chỉ mỉm cười và nói:
“Hoàng thượng nên nghĩ thoáng một chút. Bởi tất cả những chuyện xảy ra trên đời này chắc chắn đều là sự sắp xếp tốt đẹp nhất của trời xanh dành cho ta”.
Nghe vậy, vua liền nổi giận quát rằng:
“Nếu trẫm đem ngươi tống vào ngục giam, ngươi cũng cho rằng đó là sự sắp xếp tốt đẹp nhất?”
Tể tướng không sợ hãi, chỉ từ tốn thưa lại:
“Nếu vậy, thần cũng nguyện tin tưởng đó chính là sự an bài tốt đẹp và thỏa đáng nhất”.
Nhà vua giận dữ vô cùng, lập tức phái người bắt Tể tướng giam vào đại lao.
Một tháng sau, vết thương đã khỏi hẳn, vị vua ấy bí mật xuất cung một mình đi vi hành. Khi đi đến một vùng núi xa xôi, bỗng có đám thổ dân từ trên núi lao xuống bắt trói nhà vua và đem về bộ lạc.
Bộ lạc nguyên thủy trên núi này hàng tháng vào ngày trăng tròn đều bắt nguồn mang về làm vật tế cho nữ thần Mãn Nguyệt, còn nhà vua thì sắp sửa bị thiêu sống để dâng lên thần linh.
Khi đang chìm trong tuyệt vọng, ngài bỗng nghe thấy vị thầy cúng hoảng sợ vì phát hiện ngài bị thiếu mất ngón tay út. Nếu nữ thần Mãn Nguyệt phát hiện ra vật tế không hoàn mỹ, nhất định sẽ vô cùng tức giận.
Không còn cách nào khác, những người trong bộ lạc chỉ còn cách thả nhà vua đi. Ngài vô cùng vui mừng, sau khi về cung lập tức thả Tể tướng, còn mời ông đến uống rượu và nói:
“Những điều ái khanh nói quả không sai. Tất cả đều là sự an bài tốt nhất của trời xanh. Nếu trước đây trẫm không bị con báo hoa kia cắn, thì có lẽ giờ đã sớm mất mạng rồi!”
Nói đến đây, nhà vua như chợt nhớ ra điều gì, liền hỏi Tể tướng:
“Thế nhưng ái khanh lại vô cớ bị giam hơn một tháng, điều này cũng là sự an bài tốt đẹp hay sao?”
Tể tướng ung dung nhấp môi chén rượu rồi đáp lại:
“Nếu thần không bị giam trong ngục, vậy người đi theo Hoàng thượng vi hành hẳn sẽ là thần. Thổ dân phát hiện Hoàng thượng không thích hợp để làm vật tế, thì há chẳng phải sẽ đến phiên thần hay sao?”
Lúc này, nhà vua cười lớn mà nói rằng:
“Quả không sai! Tất cả đều đã là sự sắp xếp tốt đẹp nhất của ông trời!”
Bài học rút ra
Mỗi khi gặp phải chuyện không như ý, thay vì tốn thời gian uất ức, buồn tủi, bạn chỉ cần nghĩ rằng, đó hẳn đã là sự sắp xếp tốt đẹp nhất mà ông trời dành cho mình.
Hãy phóng tầm mắt ra xa, mở rộng tầm nhìn của bạn trước cuộc đời này để luôn vui vẻ, lạc quan và tin tưởng vào tương lai. Bởi chỉ cần chúng ta sống lương thiện và lạc quan, những điều tuyệt vời chẳng cần tìm cũng sẽ tự đến. Còn bạn thì sao? Bạn đã sẵn sàng để đón nhận những an bài tốt đẹp từ trời xanh chưa?