Chuyện xưa kể rằng, có một hiệp khách bôn tẩu giang hồ. Người này rất giỏi võ công, lại có tâm trừ gian diệt bạo, bênh vực kẻ yếu thế. Ngày nọ hiệp khách đi ngang qua ngôi làng, gặp lúc bọn cướp đang cướp bóc của dân lành liền ra tay trừ bạo.
Với thanh kiếm quý trên tay, anh ta chiến đấu và lần lượt hạ gục nhiều tên cướp. Sau cùng tên đầu sỏ bỏ chạy vào một ngôi chùa ở cuối làng. Hiệp khách đuổi theo, đến chùa anh tra kiếm vào vỏ rồi thận trọng đi vào chùa. Tới chánh điện, anh đảnh lễ Phật và sau đó đi tìm tên cướp.
Nhưng thật lạ hắn biến đâu mất. Hiệp khách đi vào hậu liêu, đến trai đường thì thấy một người mặc áo nhà sư đang ngồi quay mặt vào trong. Anh bước vào, định hỏi thăm, thì bất ngờ người này rút thanh kiếm giấu dưới gầm bàn, quay phắt lại phạt ngang một đường, tiếng kiếm rít trong gió nghe rợn người. Nhưng thật may, với võ công tuyệt đỉnh, hiệp khách ngả người ra sau, tránh được nhát kiếm chí mạng ấy.
Ngay tức thì, hiệp khách nhảy ra ngoài sân chùa rút kiếm giao đấu với tên cướp. Và lát sau dân làng cũng kéo đến rất đông để chứng kiến trận so tài. Họ thấy một điều rất lạ là người hiệp khách chỉ tránh những đường kiếm hiểm ác của tên cướp. Còn khi tấn công, anh ta chỉ cố đưa mũi kiếm của mình vào những vị trí nút thắt của chiếc áo cà-sa mà tên cướp đang mặc… Với tuyệt kỹ của mình, người hiệp khách cũng lần lượt phạt đứt những chiếc khuy vải của áo cà-sa. Và đường kiếm sau cùng thay vì kết liễu tên cướp, hiệp khách dùng mũi kiếm hất tung chiếc áo cà-sa ra khỏi người tên cướp.
Chiếc áo bay lên, sáng ngời không gian và khi rơi xuống lại phủ đúng lên thân thanh kiếm và người ta chỉ còn thấy chiếc mũi kiếm đang gí ngay yết hầu của tên cướp. Tên cướp buông kiếm đầu hàng và dân làng liền ùa vào trói gô hắn lại…
Một bô lão trong làng, chắp tay cảm tạ người hiệp khách và hỏi: Tráng sĩ võ công cao cường như vậy sao không hạ hắn sớm mà cứ vờn hắn làm dân làng lo quá? Người hiệp khách nói rằng: Dù hắn là tên cướp, nhưng tôi cố tránh chiếc áo từ bi nhà Phật mà hắn đang khoác trên người, mặc dù trước đó hắn đã dùng chiếc áo để bẫy tôi…
Chuyện của ngày xưa nhưng vẫn còn nguyên giá trị với hôm nay. Hiện tại, rất có thể có ai đó lợi dụng chiếc áo để bẫy người khác, dù đó là cá biệt. Chiếc áo nhà Phật và kẻ xấu là hai chuyện rất, rất khác nhau, không thể đánh đồng với nhau được.
Phật pháp muôn đời bất ly thế gian pháp. Thế gian đầy sân si mộng ảo, không việc chi mà không có tội. Vì vậy nên như hiệp khách kia cần hết sức cẩn thận với những hành động cũng như phát ngôn của mình, nhất là với chiếc áo từ bi của nhà Phật. Nếu bên trong chiếc áo tu là một kẻ bất thiện, thì trước tiên hãy đánh bật chiếc áo ra khỏi người kẻ xấu, tránh làm tổn hại đến biểu tượng tốt đẹp của những bậc chân tu nói chung.