Có 2 mùa để chúng ta nhìn và suy gẫm về chiếc lá.
Mùa Xuân nhìn cây lá trổ đốt non xanh tươi, vươn mầm sống
Mùa Thu, lá bắt đầu đổi màu từ xanh, vàng, đỏ, nâu, rồi lìa cành ...
Nếu hôm nào có gió se lạnh, gió cuốn lá rơi, tự nhiên bạn so sánh với thân phận mình. Chiếc lá và con người rất giống nhau, vì cả hai đều phải trải qua 4 giai đoạn: sinh, trụ, hoại, diệt.
Cả hai đều giống nhau là vô thường, không vĩnh cửu. Chỉ khác nhau là thời gian dài hay ngắn, nhanh hay chậm.
Tuỳ vào mỗi chiếc lá, tùy vào thời tiết, tùy vào thời điểm mà nó lìa cành và rơi rụng, nếu nhìn kỹ đôi lúc chiếc lá còn xanh đã rơi rụng trước lá vàng, và quan sát kỹ, bạn sẽ thấy mỗi chiếc lá rơi một cách khác nhau, trước khi trở về với lòng đất !
Tùy theo cơn gió thổi vào thời điểm nào, gió thổi mạnh hay nhẹ, có những chiếc lá rơi vèo một cái xuống mặt đất như một mũi tên bay, cắm đầu đi thẳng, không luyến tiếc hay vấn vương. Nhưng cũng có những chiếc lá bay là đà, uốn éo như nhảy múa trong không gian, như còn luyến tiếc những hào nhoáng của thế gian này.
Cũng có những chiếc lá rơi một cách nhẹ nhàng tùy theo sức cuốn của gió, rơi một cách tự tại nhẹ nhàng. Có lẽ đã biết quy luật của vô thường, buông tay một cách tự nhiên như đã thấm nhuần giáo lý của Phật đà, sinh hay tử, đến hay đi, là quy luật của luân hồi, điều mà Đức Phật đã dạy bảo và nhắc nhở chúng ta: muốn ra khỏi lục đạo luân hồi, hãy học và làm theo lời Phật dạy, như Đức Phật đã làm, cố gắng tu học để có một kết quả mỹ mãn .
Tâm Kim (Phan Thị Thúy)